Vào lúc chập tối, Dụ Văn lại nhận được tin nhắn của Tạ Hạc Ngữ.
Địa vị trong giới của nam nữ chính tương đối cao, có nhà và xe do công ty bố trí, ngoại trừ bọn họ ra thì các nghệ sĩ và nhân viên công tác đều được đồng nhất sắp xếp ở một khách sạn cách địa điểm quay không xa. Dụ Văn đương nhiên cũng nằm trong số đó.
Hôm nay không có công việc của anh nên có thể sớm kết thúc công việc, vừa mới ở sạp bán hàng lề đường mua một túi hoa quả, màn hình thoáng báo tới một đoạn tin nhắn.
[Vừa mới tan học, bây giờ tới đón anh liền, sẽ hơi muộn chút, xin lỗi.]
Dòng tin nhắn ngắn cũn, nội dung truyền đạt lại rất nhiều.
Dụ Văn đứng dưới ánh đèn đường chau mày suy ngẫm, lần đầu không theo kịp mạch suy nghĩ với thầy Tạ, anh còn lâu mới chịu thừa nhận giữa mình với sinh viên đại học có khoảng cách thế hệ, tin chắc rằng trong này có tin xấu.
Dụ Văn: [Cảm ơn cậu, người tốt, nhưng Tiểu Dụ từ địa điểm quay đến khách sạn cũng chỉ mất có mười phút đi bộ thôi.]
Vì để tỏ ra không quá cứng nhắc, ngay sau đó anh còn gửi thêm hai icon:
[Bé mèo chạy bạt mạng.jpg]

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play