Cái đầu đinh ướt nhẹp cọ cọ khiến lòng bàn tay Thời Cẩn ngưa ngứa, cậu tiện tay vuốt một cái, sau đó cùng nằm xuống đất với Phong Cữu. 
Cơ bắp đau nhức dần dần dịu đi, tinh thần căng cứng cũng dần dần buông lỏng, một cơn gió mát thổi qua, đánh tan mùi tanh hôi trên người bọn họ, man mát, rất dễ chịu.
Lúc này, Dược Tề sư buộc với Phong Cữu mới thở hắt ra một hơi –– có lẽ là anh ta vô cùng không thích nghi với thế giới dưới nước, dọc đường đi đều dựa vào ý chí sinh tồn để không tụt lại phía sau, nếu như không phải trong mạch nước ngầm có quá nhiều loài sinh vật không biết, anh ta ở lại cũng chỉ có một con đường chết, đoán chừng nửa đường đã nghĩ biện pháp chạy trốn rồi. 
Từ sau khi ra khỏi hồ nước, Dược Tề sư này vẫn luôn nằm rạp trên mặt đất nôn khan, nôn đến bây giờ mới miễn cưỡng ngồi thẳng lưng lên. Yếu ớt hỏi Phong Cữu: "Các cậu muốn bắt chúng tôi đi nơi nào? Tôi khuyên các cậu đừn ý không biết tốt xấu, vùng này đều là địa bàn của tiến sĩ, chẳng mấy chốc tiến sĩ sẽ đến cứu chúng tôi." 
Thời Cẩn mở mắt ra nhìn xung quanh một lượt, ngồi dậy, đúng lúc bắt gặp ánh mắt của đội trưởng Lưu.
Hai người bọn họ lặng lẽ nhìn nhau ba giây, Thời Cẩn lên tiếng trước: "Tiến sĩ của các anh sớm đã vứt bỏ các anh chạy mất rồi, sở nghiên cứu của các anh đã bị phong tỏa, bên trong sắp đặt bom, chẳng mấy chốc sẽ phát nổ, anh nói đi, trong tình huống như vậy, tiên sĩ của các anh còn tới cứu các anh sao?" 
Đám Dược Tề sư vốn có tâm tư khác thường, suy nghĩ làm sao chạy trốn lập tức khựng lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play