"Chỗ nào không tốt?" Trên mặt Thời Cẩn tràn đầy 'hoang mang': "Không phải vừa rồi còn nói người ta có hoàn cảnh gia đình tốt, lại còn thích tôi à."
Sắc mặt Phong Cữu chuyển từ đỏ thành xanh, cuối cùng nhéo lấy tai sói lớn, không nói một lời trở về, sói lớn tức giận muốn chạy về phía Thời Cẩn, nhưng bị Phong Cữu cứng rắn kéo trở lại, ngay cả bóng lưng Phong Cữu cũng như đang viết bốn chữ: Tôi cực kỳ
giận!
Thời Cẩn cười mãi không dứt, buồn bực bởi vì Phong Cữu đi làm nhiệm vụ mà không nói cho cậu biết vơi đi một nửa, sau khi đóng cửa thì lăn lên trên giường, ôm chăn mền nặng nề ngủ thiếp đi.
Một đêm không mộng mị, rạng sáng ngày hôm sau, sau khi đánh răng rửa mặt xong, Thời Cẩn vừa mở cửa đã nhìn thấy ba người đứng bên ngoài.
Phong Cữu và Thẩm Tùy Phong một trái một phải, Trần Sơn bị kẹp ở chính giữa, thấy Thời Cẩn đi ra, hai người trái phải không nhúc nhích, Trần Sơn lại lập tức hô lên một câu: “Đi ăn cơm thôi.”
Trước kia khi ở trường quân đội Trần Sơn thường đi ăn cơm cùng Thời Cẩn, về phần hai người kia Trần Sơn cũng chẳng hiểu ra sao, sáng sớm cậu ta đã nhìn thấy hai người chờ ở cửa ra vào, nói muốn chờ Thời Cẩn đi ăn cơm cùng, nhưng hai người này lại không gõ cửa, dường như trong bầu không khí ngập tràn cảm giác ngột ngạt kỳ quái, vậy mà khiến Trần Sơn cũng hơi không dám gõ cửa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT