Sự chú ý của Trần Sơn lập tức bị di dời, cao giọng trả lời, ngay sau đó ra ngoài cửa hàng.
Cậu ta nghe lời vậy đấy, từ trước đến nay cậu ta chưa từng cân nhắc lời nói của Thời Cẩn, chấp hành là được rồi.
Trần Sơn vừa ra ngoài, trong cửa hàng chỉ còn lại hai người Thời Cẩn và Thẩm Tùy Phong, rõ ràng mặt đất còn một cỗ thi thể hôi thối, nhưng Thẩm Tùy Phong bất giác cảm thấy không gian này khiến anh ta thoải mái, anh ta khẽ ho khan một tiếng, một số lời khuyến cáo vừa lên đến cố họng thì đã nghe thấy Thời Cẩn hỏi:
“Thẩm Tùy Phong, anh cho rằng tôi là Thời Dược sao?”
Lúc này Thời Cẩn đang tùy tiện ném găng tay mình đeo xuống đất, găng tay là nhặt trong Lục tinh này, tác dụng bình thường, sau khi dùng một lần, từ trong ra ngoài đều vương mùi hôi thối, cậu ghét bỏ, tiện tay ném xuống đất.
Găng tay ướt dầm dề bị vứt xuống mặt đất, phát ra tiếng 'bẹp' dinh dính, trong nháy mắt đánh thức Thẩm Tùy Phong.
Sắc mặt Thẩm Tùy Phong thoáng hiện kinh ngạc, không ngờ Thời Cẩn lại chủ động nhắc đến Thời Dược, anh ta vừa yên tĩnh trong chớp mắt đã nhìn thấy Thời Cẩn ngầng đầy lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT