Bởi vì trong tay cầm tài liệu, cộng thêm ấn tượng của đời trước, cho nên có thể nói suốt dọc đường xuyên suốt không trở ngại, nhanh chóng chạy đến rìa ngoài của rừng cây nhỏ.
Thời Cẩn không mang theo Cố Thanh và Vương Chiêu, mà để bọn họ ở lại trong tòa nhà tương đối an toàn cùng với một phần nước và thức ăn, còn ba người đội ngũ bọn họ thì trang bị gọn gàng lên đường.
Bởi vì là ban ngày, cho nên không có mấy người cảm nhiễm, tất cả đều rất thuận lợi, tới khi đi vào rừng cây này, tốc độ của Thời Cẩn cũng chậm dần.
Ở đời trước, đến lúc chết cậu cũng không thể ra khỏi cánh rừng này, cậu và Phong Cữu vẫn luôn bị nhốt trong đây, dựa vào trái cây trong rừng sống qua ngày, loại cảm giác bất lực và cận kề cái chết kia cứ luôn đè nặng trong tâm trí cậu, khiến cậu vô cùng cảnh giác đối với rừng cây này.
Lần này cậu mang thái độ ‘liều mạng’, đã chuẩn bị sẵn sàng tâm lý có thể chết một lần nữa ở nơi này, nhưng khi cậu thật sự đến gần, lại chỉ nhìn thấy một rừng cây nhỏ màu đen bình thường.
Điều này khiến tâm lý Thời Cẩn có chút chênh lệch, vậy mà trong lòng dâng lên cảm giác ‘cũng chỉ đến thế mà thôi’.
Sao đời trước cậu lại bị nơi này vây chết nhỉ?
Cây cối sớm đã khô héo chuyển thành màu đen, thoạt nhìn âm u nặng nề, tỏa ra hơi thở tanh hôi, ánh mặt trời chiếu xuống chạc cây, rơi xuống bàn tay rịn đầy mồ hôi đang siết chặt cây đao của Thời Cẩn.
Giày tác chiến giẫm lên mặt đất gồ ghề, bọn họ dần dần đi vào sâu trong rừng cây.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT