Không chỉ như thế, còn nói thầm Mộc Cẩm lớn lên cũng xinh đẹp, vả lại tuổi cũng đã đến, nên nói hôn sự.
lão nhị Mộc gia lúc ấy hai mắt liền sáng ngời.
Ngày hôm sau liền vội vã đi lão đại Mộc gia gia.
Cũng không biết hắn cùng lão đại Mộc gia nói cái gì, vào ngày hai mươi lăm tháng tư này, vợ chồng lão đại Mộc gia liền cùng lão nhị Mộc gia đến nhà Mộc Cẩm.
Phùng thị lại không đến.
Vợ chồng lão tứ Mộc gia cũng không tới.
Mộc Cẩm vẫn dặn dò Mộc Nguyệt nhỏ nhất không có việc gì thì ra ngoài chơi, tìm cớ, để cho nàng cùng tiểu đồng bọn theo dõi Phùng thị.
Bởi vậy, ngày hai mươi lăm tháng tư, vợ chồng lão đại Mộc gia cùng lão nhị Mộc gia còn chưa tới nhà nàng, tiểu đồng bọn của Mộc Nguyệt đã tới đưa tin tức.
“Phùng thị ra cửa rồi!”
Mộc Cẩm hỏi Phùng thị đi đâu sau khi ra cửa, lập tức nghĩ tới.
Chuyện kiếp trước, mặc dù muộn nhưng đến!
Sau khi vợ chồng lão đại Mộc gia và lão nhị Mộc gia tới, nàng liền không mặn không nhạt để cho bọn họ vào nhà.
Vợ chồng lão đại Mộc gia còn tốt, lão nhị Mộc gia thấy mấy hài tử Mộc Cẩm gia không có một cái sắc mặt tốt, liền châm chọc.
“Rồi sao? "
“Như thế nào, nhìn các ngươi bộ dáng khóc tang này, là không hoan nghênh chúng ta đến nhà của ngươi."
“Nhìn các ngươi xem, giống vãn bối sao?”
Mộc Cẩm ngay cả bát nước cũng không muốn mang lên cho bọn họ.
Nàng còn không biết bọn họ đây là chồn chúc tết gà, không có lòng tốt sao?
Liền cười lạnh một tiếng,
"Chẳng lẽ đại bá đại bá nương cùng nhị bá đến báo mấy vãn bối chúng ta, gia tộc đã ra trừng phạt với nhị bá cùng nhị bá nương đúng không?"
Nàng vừa nói ra lời này, vợ chồng Mộc gia đại bá sắc mặt kịch biến, hai vợ chồng theo bản năng liếc mắt nhìn nhau.
nhị bá Mộc gia giống như là bị đạp đuôi thú, đỏ mặt giơ chân, "Trừng phạt cái gì?”
Khuôn mặt Mộc Cẩm phát lạnh, khóe môi mang theo một tia túc sát, lạnh lùng phun ra ba chữ.
"Tiết Thanh Minh!”
“Mấy đứa nhỏ các ngươi giả thần giả quỷ mà thôi! Trưởng bối chúng ta cũng không tìm các ngươi gây phiền toái, ngươi còn dám nhắc lại?”
Mộc Cẩm biết, chuyện đã qua lâu như vậy, không có giải quyết chính là không có giải quyết.
Nàng cũng không rối rắm nhiều.
Nhưng thấy vợ chồng đại bà Mộc gia đều nhìn nàng, giống như là chờ nàng tiếp theo làm gì, cũng liền thả một câu.
“Nhị bá, xin hỏi ngươi, ngươi dám cùng Nhị bá nương ban đêm âm khí thịnh nhất đi đến mộ phần cha mẹ ta chất vấn cha mẹ ta vì sao muốn dọa các ngươi sao?"
nhị bá Mộc gia tâm tư vốn cũng không trong sáng, ác phụ Phùng thị kia lại càng làm chuyện trái lương tâm, Mộc Cẩm cược bọn họ không dám.
Nhưng vợ chồng đại bá Mộc gia mặc dù cũng không có bao nhiêu hảo tâm, so với Mộc gia lão nhị cùng Phùng thị hẳn là to gan hơn một chút.
Nhưng mafhôm nay vợ chồng bọn họ cũng tới, liền khó nói.
Bởi vậy, nàng lại nhìn về phía đại bá Mộc gia,
"Ngược lại đại bá đại bá nương nếu là không làm chuyện trái lương tâm, hẳn là dám ban đêm âm khí thịnh nhất dám đi gặp cha mẹ ta đúng không?"
lão nhị Mộc gia sắc mặt cực khó coi.
Hắn đương nhiên không dám!
Nhưng sắc mặt vợ chồng đại bá Mộc gia cũng không đẹp hơn lão nhị Mộc gia.
Mộc Cẩm trong lòng tự giễu nghĩ, quả nhiên, lòng người không thể thăm dò.
Vợ chồng đại bá Mộc gia lần này đến nhà quả nhiên cũng không có hảo tâm.
Nhưng, nàng không vội.
Nàng muốn biết vì sao hôm nay bọn họ lại tới đây.
Hay lắm! Nếu như họ không tử tế như nàng mong đợi, nàng ngược lại muốn mời mấy người bọn họ xem một hồi kịch hay
Người thân là gì?
Khi bọn họ đối với chuyện độc phụ Phùng thị tính kế nhị muội đều im lặng, không có bất kỳ hành động gì, nàng liền hoàn toàn hết hy vọng với bọn họ.
Hôm nay, nàng muốn bọn họ nhìn kỹ thủ đoạn của nàng!
Nàng muốn cho bọn họ đánh rụng răng cùng m.á.u nuốt vào trong bụng.
“Dù nói thế nào, chúng ta đều là người một nhà. Cẩm Ny Tử, đại bá phụ biết con đối với chuyện bà mối làm sinh lòng hận ý......”