Có thể cũng không ngờ Mộc Cẩm lại nói như vậy với hắn, Triệu Cảnh Dật ngồi ngay ngắn trên lưng ngựa cũng sửng sốt một lát.

 

Mộc Cẩm nhìn khuôn mặt tuấn tú sửng sốt kia, trong lòng liền ảo não.

 

Khụ nhẹ một tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn nhuộm đỏ ráng đỏ.

 

"Cái đó, ta không có ý gì khác... cũng không phải tìm ngươi đòi tiền..."

 

Mộc Cẩm nuốt một ngụm nước miếng, không muốn hắn hiểu lầm, chỉ là người càng khẩn trương, lời nói càng không lưu loát.

 

Triệu Cảnh Dật hoàn hồn lại nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn gấp gáp của cô nuong đỏ bừng, đột nhiên cảm thấy thật sự là đáng yêu.

 

Hắn thật đúng là thích bộ dáng tiểu cô nương thích bạc.

 

Lúc này tám trăm dặm ra roi thúc ngựa, tự mình đem lão Hoàng Tinh trăm năm tiểu cô nương phân cho đưa về kinh thành, cũng thuận lợi cứu về lão phụ thân.

 

Sau khi lão phụ thân uống thuốc cứu mạng phối với lão Hoàng Tinh, liền triệu hắn ngày ngày hầu hạ, rốt cục có chút ý tứ phụ tử.

 

Thậm chí, khi hắn đề nghị tiếp tục quay về đất phong của tỷ tỷ trợ giúp tỷ tỷ cứu nạn thiên tai, lão phụ thân kéo tay hắn luyến tiếc hắn rời đi.

 

Chỉ có trong lòng hắn rõ ràng, cứu trợ thiên tai chỉ là thuận đường, kì thực là trong lòng hắn đã có vướng bận.

 

“Tại hạ biết, Mộc cô nương về trước đi, đa tạ gà kho của cô nương, hôm khác tại hạ sẽ đến thăm.”

 

Triệu Cảnh Dật nặng nề nhếch môi, sau đó kéo dây cương, tuấn mã hí vang, gió dài mãnh liệt.

 

Mộc Cẩm nhìn cảnh tượng tuyệt trần, ngây người một lát.

 

Vừa nghĩ tới hôm nay là ngày trọng đại của Nhị muội, vội vàng trở về.

 

Mộc Cẩm trở về xem như đúng lúc.

 

Thấy nàng chạy về nhanh như vậy, Nhị muội thật cao hứng.

 

Cả nhà trưởng thôn tự nhiên cũng cao hứng hơn.

 

Nghi thức bái sư rất thuận lợi hoàn thành, từ hôm nay về sau, Nhị Ny Tử nhà thôn trưởng mỗi ngày sẽ rút nửa ngày đến cùng nhị muội học nữ công.

 

Hôm nay là ngày thứ nhất bái sư, Nhị Ny Tử hôm nay cả ngày đều ở lại nhà Mộc Cẩm, cơm trưa tự nhiên cũng là ăn ở nhà Mộc Cẩm.

 

Đồ đệ thúc tu cho sư phụ, chính là vải gà cá nhà trưởng thôn mang đến.

 

Sư phụ cũng sẽ cho đệ tử một món quà nhỏ.

 

Mộc Cẩm hào phóng, trực tiếp bảo Mộc Oánh cắt nửa thớt vải bông thô đưa Nhị Ny Tử làm xiêm y mới mặc.

 

Ngày đó Nhị Ny Tử cao hứng mang theo nửa thớt vải bông thô màu đỏ gạch Mộc Oánh tặng về đến nhà, liền khoe khoang với người trong nhà.

 

Cả kinh đến vợ chồng trưởng thôn nửa ngày mới hoàn hồn.

 



Bọn nhỏ tự nhiên là rất hâm mộ.

 

Từ khi Nhị muội nhận Nhị Ny Tử nhà thôn trưởng làm đồ đệ, Nhị Ny Tử đối với Mộc Oánh sư phụ này cũng thập phần tôn kính, Mộc Cẩm cuối cùng không cần lo lắng lúc mình ở trên trấn, hai muội muội trong nhà.

 

Bận rộn lại qua năm ngày, ông trời vẫn mỗi ngày nắng chói chang.

 

Mấy ngày nay làm ăn của Mộc Cẩm càng ngày càng tốt, cho tới bây giờ đều là người quen giới thiệu làm ăn.

 

Ngoại trừ Hoàng Tam Nương là buôn bán, những khách nhân khác thuần một sắc đều là nhà có phú sản.

 

Cũng càng xác định vị trí tạm thời của Mộc Cẩm đối với việc kinh doanh món kho, buôn bán cho người giàu có.

 

Trong lúc này Lăng Tiêu lại đi y quán QuảngKý khám lại một lần, lại cầm năm phó dược trở về, thân thể của nàng ngày một tốt lên.

 

Hôm nay cũng có thể giúp nhóm lửa dưới bếp.

 

Bởi vì mấy ngày nay mỗi ngày đều có hơn hai mươi lượng bạc vào sổ sách, tiền bạc trong tay Mộc Cẩm cũng càng tích càng nhiều.

 

Đã có hơn bốn trăm lượng bạc.

 

Hôm đó Đại nương mập Trần lão viên ngoại đến cửa hàng đồ kho Mộc Ký mua đồ kho, thấy Mộc Cẩm muốn ra ngoài, liền hỏi một câu.

 

Mộc Cẩm vốn không có ý định nói nàng muốn đi tìm Nha Tử chuyên về cho thuê mua bán hỏi chuyện nhà ai bán trong trấn.

 

Nghĩ đến béo đại nương là làm việc cho Trần lão viên ngoại gia, Trần lão viên ngoại kia chính là một trong những địa đầu xà trên trấn này, liền sửa lại chủ ý.

 

Đại nương béo nghe Mộc Cẩm nói muốn mua nhà, liền vỗ đùi một cái.

 

Thần sắc khoa trương nói: "Ai nha! Mộc cô nương ngươi muốn mua nhà a! Vậy không phải là trùng hợp sao!”

 

Mộc Cẩm vội hỏi là trùng hợp như thế nào.

 

"Là như vậy, lão gia nhà ta có một vị bào muội, trong của hồi môn của nàng có một căn hậu viện trạch trên trấn có hai lối vào muốn bán!”

 

Mộc Cẩm vừa nghe liền động tâm.

 

Đôi mắt đen linh động vừa chuyển, liền muốn hỏi rõ một chút, béo đại nương giống như ống trúc đổ hạt đậu nói với nàng rất nhiều

 

Thì ra bào muội của Trần lão viên ngoại đã sinh một đứa con trai, đứa con trai kia vô cùng không chịu thua kém, dưới sự giúp đỡ của Trần lão viên ngoại thi đậu tiến sĩ, làm quan.

 

Hiện giờ được đưa ra ngoài làm lão gia huyện ở ngoại ô tỉnh phủ, thấy huyện Giang Ninh đại hạn hán, liền phái người tới đón cha mẹ đi đoàn tụ, cha mẹ chỉ có một mình hắn là con trai độc nhất, sau này cũng tất nhiên theo hắn định cư.

 

Đương nhiên cũng cùng nhau đón cữu phụ Trần lão viên ngoại một nhà đến hắn huyện nhậm chức

 

Trần lão viên ngoại cự tuyệt.

 

Vợ chồng cô thái thái rần gia nhất định phải đi.

 

Nhà tổ của cô thái thái Trần gia sẽ không bán đi, nhưng của hồi môn của cô thái Trần gia phải xử lý hết một phần.

 

Toà nhà hai lối vào kia muốn bán đi

 

Đáng tiếc lúc nàybán đi, người mua quá ít.



 

Người có phương pháp đều chạy ra ngoài, ai còn có thể ở trên trấn mua nhà a.

 

Nhưng Mộc Cẩm có nhu cầu này.

 

Sau khi nàng tỏ vẻ muốn đi xem nhà, đại nương béo lập tức nói: "Mộc cô nương chờ ta một chút, ta mua món kho sẽ cùng ngươi đi tìm phòng nha!"

 

Đại nương béo có nhiệt tình như vậy, cũng là tư lợi của nàng.

 

Nếu nàng có thể thành công giúp cô thái thái giới thiệu người mua đem tòa nhà kia bán đi, cô thái thái như thế nào cũng phải thưởng cho nàng!

 

Mộc Cẩm vừa nghe liền đáp ứng.

 

Đây thật đúng là trùng hợp.

 

Chờ đại nương béo mang theo đồ kho đã mua xong đi ra, liền trực tiếp dẫn Mộc Cẩm đi phòng nha hành trên trấn.

 

Đại nương mập nói rõ ý đồ đến đây, ông chủ Nha phòng kia liền lập tức mặt mày hớn hở mang theo Mộc Cẩm đi xem nhà.

 

Đại nương mập tiếp khách.

 

Tòa nhà mà cô thái thái Trần gia  muốn bán nằm ở phía đông nam thị trấn, vị trí đó cũng không tệ lắm, cách đường phố chính và chợ rau đều gần, rất tiện lợi.

 

Sân trước không rộng rãi, nhưng cũng rộng bằng bốn cửa hàng hoa Mộc ký.

 

Hai tòa nhà, phân tiền viện và hậu viện.

 

Gạch xanh tường đá, phòng ở có chútcũ, nhưng bảo quản vô cùng tốt.

 

Nhà tiền viện trống trải, nhà chính là nhà chính, còn có phòng khách đãi khách, cùng với thư phòng nam tử dùng.

 

Lại chính là hai bên mỗi bên hai gian thiên phòng, còn có trong sân mặt khác có hai gian không nhỏ phòngbên.

 

Sân sau chủ yếu là nội thất của chủ nhà, và sắp xếp nhà cho con cái chủ nhà.

 

Sân sau lớn bằng ba lần sân trước cái, trồng các loại hoa cỏ, còn đánh một cái giếng nước.

 

Chiếm diện tích vẫn là không nhỏ.

Lại là sân sau lớn.

 

Mộc Cẩm nhìn thật sự là khắp nơi đều hài lòng.

 

Phòng Nha Nha Hội kia tất nhiên là tinh ý, lúc đưa Mộc Cẩm đi xem giới thiệu, liền không bỏ qua vẻ mặt của Mộc Cẩm.

 

Lúc này thấy ánh mắt nàng chuyển qua cái giếng ở hậu viện kia, lập tức nói: "Mộc cô nương, cái giếng này nước trong veo! Một chút cũng không vẩn đục! Nhà ngươi nếu là mua cái này nhà, trực tiếp có thể vào ở, nước ăn nước uống cũng không cần lo lắng!"

 

Mộc Cẩm không nói tiếp, chỉ khẽ mỉm cười.

 

Nha Hội tiếp tục nói: "Mới vừa rồi lão hủ cũng đã giới thiệu với cô nương rồi, tòa nhà này tuy đã lâu năm, nhưng là tòa nhà hồi môn của Lục lão phu nhân, từ khi tòa nhà này xây xong, còn chưa từng có người ở, nhà ngươi mua, cũng không khác gì tòa nhà mới!"

 

Mộc Cẩm sửng sốt, theo bản năng nhìn về phía đại nương mập.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play