“Có mệt hay không, sáng sớm như vậy đã ăn cơm sáng chưa, nương con nấu cháo thịt nạc trứng vịt muối mà con thích nhất đó, còn làm một đĩa mơ ngâm chua mặn, dùng để khai vị là nhất.”
Thiện Tuấn Hải chạy tới hỏi han ân cần với con gái, còn con rể đứng bên cạnh thì căn bản không được cha vợ này nhìn tới bằng nửa con mắt.
Nghiêm Sơn Sinh cũng đã quen bị cha vợ đối xử như vậy, cười ha ha, cũng không để chuyện hắn mặt lạnh để trong lòng.
Bản thân mình cướp con gái nhà người ta, cha vợ không ưa hắn cũng là chuyện bình thường, Nghiêm Sơn Sinh nghĩ nếu hắn với Phúc Bảo cũng có một đứa con gái xinh đẹp đáng yêu, hắn cũng không coi là nhạc phụ làm quá đâu.
“Không mệt.”
Không mệt mới là gạt người, nam nhân mới trải qua hoan ái, mỗi ngày mỗi đêm đều hận không thể ôm nàng từ đầu tới chân, tuy rằng vì ngày đầu tiên quá dữ dội, nên hai ngày sau, đối phương sợ làm nàng bị thương nên đã kiềm chế đi rất nhiều, coi như không dừng ôm ấp hôn hít nhẹ nhàng không dứt cũng đủ khiến Phúc Bảo vô cùng khó khăn tiến vào giấc ngủ.
Đương nhiên, nàng sẽ không thừa nhận trong quá trình này, nàng cũng cảm thấy rất hưởng thụ cảm giác được yêu thương, kích thích này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play