“Bạc trong nhà đều là cha mẹ kiếm được, bọn họ muốn cho ai, thì sẽ cho người đó.”
Thiện Phúc Đức cảm thấy lời này của Phù nương tử rất kì lạ, nương tử tương lai của hắn còn chưa thấy đâu, dựa vào cái gì lại tức giận việc cha mẹ hắn cho muội muội nhiều của hồi môn chứ?
Với lại, muội muội đáng yêu như thế, cho muội muội nhiều của hồi môn, không phải là chuyện tất nhiên sao, hắn còn cảm thấy cha mẹ cho không đủ, chỉ tiếc bây giờ hắn chưa có công danh, càng không phải là nguồn kiếm tiền chủ yếu trong nhà, nếu không, lúc trước khi muội muội xuất giá, hắn còn muốn giúp muội muội mang theo trăm rương của hồi môn, cứ như thế mà gả ra ngoài, càng oai phong.
Lười nói chuyện phiếm với mấy con người quái dị, Thiện Phúc Đức bắt đầu nhẩm kinh thư trong đầu, vừa lột quả hạch cho Thịt Ba Chỉ bên cạnh, đi về hướng ngược lại với đám người kia.
“Tiểu nhị lang tam phòng này chắc là đọc sách tới hư đầu luôn rồi.”
Mọi người nghe Thiện Phúc Đức nói, không thể nào lý giải được suy nghĩ của hắn.
Của cải là cha mẹ kiếm được, không sai, nhưng trong nhà nhiều huynh đệ, tỷ muội như vậy, ai không gắt gao nhìn chằm chằm vào đồ vật trong tay cha mẹ, mỗi một lần phân gia, dường như là muốn xé rách mặt nhau ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play