Ban ngày lộn xộn, tùy lễ chỉ nhớ tên, chứ không biết rõ rốt cuộc là những món lễ vật đó là thứ gì, lúc này vào ban đêm, có thời gian, cũng có thể kiểm kê lại một chút.
Không phải hai vợ chồng tham lam, mà lễ vật đưa gả đều phải có quà để đáp lễ, dựa theo giá trị lễ vật mà người ta đưa tới, đợi đến khi trong nhà đối phương có hỉ, lúc đó sẽ mang một phần lễ vật trở về.
Qua lại tới lui nhiều người như vậy, hơn nữa rất nhiều người có khả năng làm tiệc rượu sau cả chục năm, chỉ dùng đầu thôi thì không thể nhớ được, để cho ổn thỏa, mỗi người sẽ ghi vào tờ giấy ngày giờ cùng lễ vật, đến lúc đó đáp lễ, cũng có thể căn cứ danh mục quà tặng mà thêm giảm.
Hôm nay tới không ít thân tích và hàng xóm xung quanh Thiện gia, nghe nói Thiện gia gả cô nương, những khách quen của Thiện gia, hoặc là đích thân đến, hoặc là phái quản gia đến tặng lễ, những phú hào đó ra tay rộng rãi, Thiện Tuấn hải cảm thấy có thứ gì tốt cũng không cần giữ lại, đợi ba ngày nữa con gái hồi dâu, hắn sẽ để con gái mang đi.
Tên nữ nhi khống này không hề có suy nghĩ con gái gả chồng như bát nước đổ đi, chỉ toàn suy nghĩ nát óc muốn đem hết cả cái nhà cho con gái đáng yêu mang đi.
“Miếng ngọc bội này để Phúc Bảo giữ đi.”
Trong đống lễ vật hôm nay thu được, Thiện Tuấn Hải lấy ra một miếng ngọc bội có ghi chú là Hoàng lão gia tặng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT