Editor: Kine Saline
Trước phòng giải phẫu cuối cùng ở trong góc hành lang, Thanh Li đứng ngoài cửa, lặng lẽ quan sát cảnh tượng bên trong.
Người đàn ông mặc áo khoác blouse trắng đeo khẩu trang y tế, tay cầm dao mổ một cách bài bản, chậm rãi dùng dao mở da đầu của Chu Đại Cường ra, những sợi khí màu đen mỏng manh xuyên vào đầu Chu Đại Cường
Trên bàn mổ, Chu Đại Cường, người đã không còn là con người, đang gầm lên như một con thú, đôi mắt mở to và máu chảy ra từ hốc mắt của anh ta…
Thanh Li nghiêm túc nhìn nó, thật thú vị. Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy một con quỷ làm phẫu thuật.
Tất nhiên, điều thú vị nhất là người đàn ông trước mặt hình như là một người sống.
【Cô gái nông thôn nhỏ, cứu số 89 đi! 】
【Trông số 89 khổ sở quá. 】
【Mặc dù nam quỷ này đeo khẩu trang nhưng đôi mắt của anh ta rất đẹp, mạnh dạn đoán anh ta là một con quỷ rất đẹp trai tuấn tú. 】
Khi người đàn ông lột bỏ hoàn toàn da đầu của Chu Đại Cường ra, trong mắt anh ta hiện lên vẻ thất vọng.
Lại thất bại……
“Cô gái nhỏ, đây không phải là nơi mà người như cô có thể tới.”
Người đàn ông đột nhiên mở miệng nói chuyện, anh ta ung dung thong thả gỡ bao tay xuống, sau đó lại gỡ khẩu trang xuống, lộ ra một khuôn mặt kì dị.
Sở dĩ nói là kì dị, là bởi vì ngũ quan của anh ta rất hoàn hảo, nhưng lại có chút không hài hòa, như thể đã bị ai đó dùng những mảnh ghép hình hoàn hảo nhất để khâu lên khuôn mặt này, khóe miệng hai bên được khâu dày đặc bằng các đường may vá và đôi môi đỏ như máu .
Nhưng điều này không hề ảnh hưởng tới ngoại hình của anh ta mà nó còn mang đến cho mọi người một cảm giác bệnh hoạn.
Thanh Li xác nhận nhiều lần rằng người đàn ông ở trước mặt cô là một người sống. Trên khuôn mặt cô hiện lên một nụ cười hồn nhiên: "Tôi đã bị lạc nên mới vô tình đến đây. Anh có thể đưa tôi đi được không?”
Vốn tưởng rằng người đàn ông sẽ từ chối, nhưng mà anh ta lại dịu dàng cười nói: “Được.”
【Cô gái nông thôn nhỏ, đừng bị sắc đẹp mê hoặc, người đàn ông này thoạt nhìn là một kẻ biến thái. 】
【Người đàn ông này có vẻ không giống như những con quỷ kia, có cảm giác anh ta giống như là một con người. 】
【Thôi đi, bạn không thấy rằng anh ta đã lột xác số 89 sao? Cho dù anh ta có là con người đi chăng nữa thì anh ta nhất định cũng không phải là người tốt. 】
Lúc này, người xem trong phòng phát sóng trực tiếp cũng không biết số 89 đã trở thành ma quỷ.
Nếu bọn họ biết rằng người đàn ông kia đang tự phẫu thuật cho một con quỷ, thì chắc chắn rằng bọn họ sẽ sợ chết khiếp.
Người đàn ông đi ở phía trước Thanh Li, thân hình thon dài dưới ánh sáng đỏ tươi, khuôn mặt ốm yếu nhuộm đầy một tầng màu đỏ như máu.
Một khúc xương ngón tay lặng lẽ xuất hiện trong tay Thanh Li, đó chính là đạo cụ mà cô có được sau khi giết chết nữ quỷ kia.
Sau khi âm thầm niệm chú để sử dụng đạo cụ, xương ngón tay biến mất khỏi lòng bàn tay cô.
Đây là vật phẩm bị nguyền rủa, sau khi sử dụng thì đối phương sẽ luôn luôn gặp xui xẻo, thậm chí có thể dẫn đến tử vong.
Trực giác của Thanh Li mách bảo với cô rằng người đàn ông trước mặt này rất nguy hiểm nên cô không chút ngần ngại mà dùng đạo cụ để kiểm tra anh ta.
Tuy nhiên, sau khi Thanh Li sử dụng đạo cụ, thì lời nguyền đang dần dần quấn lấy người đàn ông đã bị anh ta hoàn toàn nuốt chửng.
“Cô gái nhỏ, em thật không ngoan.”
Người đàn ông quay người lại, khóe miệng hơi nhếch lên, những đường chỉ khâu dày đặc bị kéo ra, lộ ra vẻ tà ác.
"Chỉ là đùa giỡn một chút mà thôi." Thanh Li mỉm cười.
Trong hành lang chật chội, bầu không khí ngày càng trở nên nặng nề và áp lực.
“Hửm, là như vậy sao ——”
Người đàn ông hơi kéo dài âm cuối, tiếp tục đi về phía trước.
Vào lúc vừa rồi chỉ trong nháy mắt,Thanh Li cảm thấy áp lực chưa từng có, nó gần như ép buộc cô phải sử dụng át chủ bài của mình.
Chắc chắn, không gian kỳ lạ và bí ẩn này có ẩn chứa nỗi kinh hoàng không rõ nguồn gốc nào đó.
Có người đàn ông dẫn đường, dọc đường cũng không có gặp nguy hiểm gì, phía cuối hành lang là cầu thang xi măng, anh ta dừng lại, cong môi tỏ vẻ thích thú: “Cô bé, lần sau gặp lại.”
Nói xong anh ta xoay người rời đi, biến mất ở hành lang…..
——: Số 100, cho cô một lời khuyên, đừng trêu chọc người đàn đó.
Hệ thống lạnh lùng hiếm khi đưa ra lời khuyên.
Đôi mắt của Thanh Li hơi nheo lại: “Nếu tôi chọc tức anh ta thì sao?”
Hệ thống tàn nhẫn nói: Cô đang tìm cái chết.
Thanh Li không quan tâm đến hệ thống nữa. Con người cô nặng 98 cân, trong đó tinh thần chống đối của cô nặng 97 cân .
Không cho cô trêu chọc anh ta, haha, vậy thì cô càng muốn đi trêu chọc anh ta.
Thanh Li mở lòng bàn tay ra, trong đó cầm một tấm bảng công tác, đây là cái mà trước đó cô tiện tay lấy được từ phòng phẫu thuật.
Cô nhìn thấy trên đó có in rõ ràng tên và ảnh của người đàn ông đó — Sở Từ.
“Bang —— bang —— bang ——”
Âm thanh quả bóng cao su nặng nề đập xuống đất đang từ từ đến gần.
“Chị gái nhỏ, có muốn chơi với em không?”
Giọng nói của một cậu bé đột nhiên vang lên sau lưng Thanh Li.
Thanh Li quay người lại, trước mặt cô là một cậu bé mặc áo bệnh nhân, khuôn mặt nhợt nhạt, thậm chí còn ẩn ẩn một chút màu xanh nhạt, đôi mắt đen nhanh đầy vẻ chờ mong, chờ đợi câu trả lời của Thanh Li.
Nhắc nhở 3: Đừng chơi trốn tìm với cậu ta.
"Được!" Thanh Li mỉm cười đồng ý.
“Vậy chúng ta chơi trốn tìm nhé?” Giọng nói trẻ con vang lên đặc biệt đáng sợ trong hành lang bệnh viện yên tĩnh.
Cậu bé cầm quả bóng cao su, ngẩng cạ đầu đang cúi xuống lên, đôi mắt ngước lên, đôi mắt đen láy nhìn thẳng vào Thanh Li.
Thanh Li mỉm cười hì hì, rồi gật đầu: “Ừm, chị thích chơi trốn tìm nhất.”
“Vậy em sẽ làm quỷ. Chị ơi, nhanh đi trốn đi.” Cậu bé thì thầm nói.
Lời vừa dứt, những người xem trong phòng phát sóng trực tiếp phát hiện hành lang vốn tối tăm nay lại trở nên tối tăm và âm u hơn một chút.
【Tôi cảm thấy cậu bé này là nhân vật chính trong câu chuyện của dòng chữ đẫm máu trên tường. 】
【Ở nơi đây, ma quỷ càng giống người thì sẽ càng mạnh mẽ. Cô gái nhà quê, cô phải cẩn thận nha. 】
【 Trẻ con ngang bướng không nghe lời thì chỉ cần đánh một cái thì lại ổn rồi. 】
【Có cô gái nông thôn ở đây, mấy người vẫn nên lo lắng cho cậu bé kia đi! 】
“1, 2, 3...”
Cậu bé nhắm mắt lại và bắt đầu chậm rãi đếm số.
Khi cậu bé đếm số, thì một luồng không khí lạnh lẽo u ám dần dần lan ra, một màn sương mù mỏng bao phủ hành lang, khiến người ta cảm thấy toàn thân ớn lạnh.
Thanh Li nhìn căn phòng phẫu thuật quen thuộc, động tác cửa mở và đóng cửa rất trơn tru, lưu loát.
Sau khi nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc, cô mỉm cười chào hỏi: "Chào bác sĩ Sở, không ngờ chúng ta lại gặp nhau sớm như vậy.”
Cô chậm rãi đọc tên người đàn ông, giọng nói trong trẻo mềm mại.
Trước mặt Sở Từ là một thi thể đầy máu. Khi nhìn thấy Thanh Li, vẻ mặt của anh ta vẫn rất bình tĩnh và tự nhiên.
“Là vô cùng nhanh.” Anh ta mỉm cười, sau đó lấy khăn lau khử trùng ở bên cạnh ra, chậm rãi lau ngón tay đang dính máu của mình.
Thanh Li đưa mắt nhìn thi thể trên bàn mổ và phát hiện ra đó vẫn là anh chàng xui xẻo số 89 Chu Đại Cường.
Sau khi chết, linh hồn được dùng để phẫu thuật vậy mà thể xác cũng không may mắn thoát nạn.
"Bác sĩ Sở Từ đang nghiên cứu cách mượn xác hoàn hồn sao?" Thanh Li hỏi.
Đôi mắt hơi nhướng lên của Sở Từ run rẩy, nhẹ giọng nói: “Mượn xác hoàn hồn?”
Rất rõ ràng, đây là lần đầu tiên anh ta nghe được một câu nói mới lạ như vậy.
“Bác sĩ Sở phong ấn linh hồn đã chết lên thi thể. Chẳng lẽ không phải là đang muốn cho thi thể đó sống lại một lần nữa hay sao?”
Thanh Li cong môi, tùy ý ném một lá bùa màu vàng lên trán thi thể.
Thi thể vốn đã chết không nhắm mắt bây giờ mí mắt lại đột nhiên co giật.
【Cmn, nó sống lại rồi. 】
【Mẹ kiếp, đôi mắt của xác chết kia đang chuyển động. 】
【Cô gái nhà quê nhỏ đã làm cái quái gì vậy? Tôi cảm thấy lá bùa màu vàng của cô ấy vô cùng lợi hại. 】
【Đây có phải là chết đi sống lại không? Thật là khiến người ta có thêm nhận thức mới!!】
Đừng nói là những người trong phòng phát sóng trực tiếp đều sửng sốt, ngay cả người như Sở Từ cũng lộ ra vẻ chấn động.
Ca phẫu thuật mà anh ta đã nghiên cứu nhiều năm nhưng không thể thành công, vậy mà bây giờ đã được cô gái nhỏ trước mặt dễ dàng hoàn thành.
Trong giây lát, Thanh Li cảm nhận được ánh mắt nhiệt tình nóng bỏng của người đàn ông.