Editor: Kine Saline
“Thẩm, Thẩm Nhược, tôi muốn đi WC.”
Trong hành lang bệnh viện, ánh đèn trên cao nhấp nháy lúc sáng lúc tối. Khi đi ngang qua nhà vệ sinh công cộng, số 89 Chu Đại Cường che bụng dưới với vẻ mặt đỏ như màu gan lợn.
Trong mấy bộ phim kinh dị, đi vệ sinh một mình thì không khác gì là đi tìm đến cái chết. Chu Đại Cường chỉ có thể đặt hy vọng vào Thẩm Nhược, hy vọng anh ta có thể đi cùng.
Thẩm Nhược cau mày một chút, lạnh lùng nói: “Mau quay lại đây.”
Nhìn thấy Thẩm Nhược phớt lờ lời cầu cứu của mình, trong mắt Chu Đại Cường hiện lên một tia đen tối.
Những người chơi thâm niên này căn bản không quan tâm đến sự sống chết của những người chơi mới, thậm chí còn coi bọn họ là những viên đá dò đường.
Chu Đại Cường mặc dù không cam lòng nhưng trước mắt bụng của anh ta càng ngày càng đau, anh ta không còn cách nào khác là phải siết chặt mông, tuyệt vọng lao vào nhà vệ sinh bỏ hoang.
“Tí tách —— tí tách ——”
Vòi nước đã rỉ sắt, nước từ chiếc vòi từ từ nhỏ xuống chiếc bồn rửa phủ đầy bụi bẩn màu vàng.
Chu Đại Cường nhanh chóng cởi thắt lưng, hy vọng tốc chiến tốc thắng, rồi nhanh chóng rồi trở về đội ngũ.
“Tí tách—tí tách—”
【Không biết có phải là do tôi hoa mắt hay không, mấy người vừa rồi có thấy gì không? 】
【Cái gì? Tôi không nhìn thấy cái gì cả! 】
【Vừa rồi tôi nhìn thấy bóng dáng của một người phụ nữ hiện lên trên gạch men sứ. 】
Trong phòng phát sóng trực tiếp của số 89, các bình luận đang không ngừng xuất hiện.
Khi Chu Đại Cường nhìn thấy nội dung trong bình luận, trái tim của anh đột nhiên nảy lên một cái.
Ánh mắt anh ta vô thức nhìn về phía gạch men sứ, thấy không có gì xuất hiện, anh ra không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
“Tí tách—tí tách—”
Chu Đại Cường đột nhiên cảm thấy ớn lạnh trên cổ. Anh ta vô thức cho rằng đó là một vết nước rò rỉ từ trên trần nhà vệ sinh nên giơ tay lên lau.
“A ——”
Tiếng hét thảm vang vọng.
Chỉ thấy lòng bàn tay của Chu Đại Cường tràn đầy máu tươi.
“Tí tách —— tí tách ——”
“Anh đang tìm tôi sao?”
Trên đỉnh đầu đột nhiên truyền tới một giọng nói âm trầm khó nghe.
Chu Đại Cường run rẩy ngẩng đầu lên, chỉ thấy trên đầu anh ta đột nhiên xuất hiện một người phụ nữ đang bị treo ngược trên trần nhà, với nụ cười méo mó kéo dài từ khóe miệng đến tận mang tai.
“Tôi đã bị anh tìm thấy rồi.”
Đôi mắt trống rỗng của người phụ nữ chứa đầy máu, máu chảy vào miệng Chu Đại Cường.
“Aaaaaaaaa--"
Lại có một tiếng kêu thảm thiết nữa vang lên.
“Tí tách —— tí tách ——”
Tất cả khôi phục lại sự yên tĩnh ban đầu.
“Sao số 89 còn chưa trở về?”
Chu Nhã có chút không kiên nhẫn.
"Chúng ta có nên đi tìm anh ta không?" Lâm Tử Chu đề nghị.
Lúc này ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía Thẩm Nhược. Dù sao bây giờ thì anh ta cũng là người quyết định của đội ngũ.
Thẩm Nhược trầm mặc một lát, thấp giọng nói: “Được.”
Cả nhóm quay lại và đi tìm kiếm quanh hành lang bệnh viện, bị họ lại bàng hoàng phát hiện ra căn bản là không có nhà vệ sinh nào cả.
Trong nháy mắt, một luồng khí lạnh lan tràn đến tứ chi và xương cốt, nỗi sợ hãi bao trùm trái tim mọi người…
Bên kia.
Thanh Li đang tát vào má trái và rồi lại tát vào má phải của ma nữ. Nhìn những món quà đang không ngừng xuất hiện trong phòng phát sóng trực tiếp, cô cười vui vẻ đến nỗi đôi mắt cong thành hình trăng lưỡi liềm nhỏ.
【Mẹ kiếp, nếu không phải là đã theo dõi phòng phát sóng trực tiếp này lâu, thì tôi chắc chắn sẽ nghi ngờ ma nữ có phải là đã bị thay đổi rồi hay không? 】
【Ai có thể cho tôi biết tại sao ma nữ lại không cử động được khi bị dán lá bùa lên đầu hay không? 】
【Bây giờ, tôi thực sự nghi ngờ về thân phận của cô gái nông thôn này. Chẳng lẽ cô ấy chính là thần côn trong truyền thuyết ? 】
Trong trung tâm mua sắm của trò chơi cũng có một số đạo cụ có thể khắc chế ma quỷ, nhưng nói không thể trực tiếp gây tổn thứ cho ma quỷ, tất nhiên trừ khi là những món đạo cụ có giá cao ngất trời hoặc đạo cụ đặc biệt.
Nhưng cô gái nông thôn bé nhỏ này chỉ là người mới, lần đầu tiên đến phòng phát sóng trực tiếp, làm sao có thể nổi tiếng đến mức có thể mua đạo cụ giá cao ngất trời?
Hơn nữa, bọn họ thậm chí còn chưa bao giờ nhìn thấy tờ giấy bùa này trước đây.
Thanh Li dừng tay lại khi nhìn thấy quai hàm của ma nữ bị tát đến mức sắp tróc ra.
“Được rồi, mọi người còn có những yêu cầu khác sao? Nếu như không có, chúng ta liền phải nói lời từ biệt với chị gái ma quỷ này nha.” Thanh Li nở nụ cười phúc hậu và thiếu đòn nói.
【 Đột nhiên cảm thấy nữ quỷ kia thật là thảm! 】
【 Tôi có một ý tưởng táo bạo, nữ quỷ này dáng người không tồi, cô gái nông thôn nhỏ có phải hay không……】
【 Lầu trên đi tới Nhà thuốc Bilian Bar đi! 】
Nhìn thấy các bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp đều như là đang nói đùa, Thanh Li giơ tay búng ngón tay một cái, lá bùa màu vàng trên đầu nữ ma lập tức cháy thành tro.
“Tôi sẽ xé cô thành từng mảnh nhỏ—“
Đôi mắt đỏ ngầu của ma nữ được giải thoát. Cô ta chưa bao giờ phải chịu sự sỉ nhục lớn như vậy. Cô ta giơ móng vuốt thối nát lên và lao về phía Thanh Li.
Thanh Li lắc đầu, cảm thấy ma nữ này thật nhàm chán, chỉ biết có mỗi một chiêu này.
“Vì cô đã giúp tôi kiếm được một khoản giá trị nổi tiếng lớn như vậy nên tôi sẽ cho một cái chết sảng khoái và thoải mái nhé.”
Thanh Li nhếch miệng cười rồi nhanh chóng dùng ngón tay làm một cái pháp quyết, vào lúc ma nữ lao về phía cô, thì cô nhẹ nhàng thốt ra một từ: “Diệt".
“Aa— aa — răng rắc ——”
Thân thể của ma nữ đang không ngừng vặn vẹo, tiếng xương gãy vang lên khiến người xem trong phòng phát sóng trực tiếp cảm thấy kinh ngạc và sợ hãi, miệng của cô ta phun ra máu, cổ họng điên cuồng phát ra tiếng gào thét không cam lòng.
“Bang—”
Khi nhãn cầu của nữ quỷ nổ tung, cơ thể của cô ta cũng biến thành bột trắng và hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này.
Phòng phát sóng trực tiếp lại rơi vào sự im lặng đến đáng sợ.
Ma nữ... đã chết…
【 Thật là cmn, cô gái nông thôn đã hoàn toàn tiêu diệt nữ quỷ sao? 】
【Ai có thể tát tôi một cái không? Tôi cảm thấy trong lúc xem phát sóng trực tiếp thì bản thân mình đã bị ảo giác. 】
【Ah ah ah, tôi dường như đã chứng kiến một điều gì đó vô cùng khó tin. Đây là lần đầu tiên trong lịch sử con người có thể tiêu diệt được ma quỷ. 】
Phòng phát sóng trực tiếp vô cùng náo loạn.
Thanh Li nhìn thấy những món quà đang không ngừng hiện thì cười đến nỗi không khéo miệng được, hiển nhiên là cô không biết rằng những gì mình vừa làm đã đủ để ghi vào sử sách đối với những người xem trong phòng phát sóng trực tiếp.
——: Đinh, người chơi số 100 Thanh Li đã tiêu diệt được ma quỷ cấp thấp và nhận được khen thưởng đạo cụ đặc biệt 『Nỗi oán hận của ma nữ 』
——: Đạo cụ này là một vật phẩm bị nguyền rủa.
Một âm thanh máy móc lạnh lùng vang lên trong đầu Thanh Li.
Thanh Li phát hiện ra một cái gì đó như xương ngón tay xuất hiện trong ý thức của cô, nó tỏa ra một luồng khí đen mờ nhạt, khiến người ta có cảm giác đây là một điềm xấu.
"Người ở phía sau phòng phát sóng trực tiếp này cũng quá keo kiệt đi, tôi vất vả lắm mới tiêu diệt được một con ma, sau đó nó lại thưởng cho tôi cái vật rác rưởi này" Thanh Ly vẻ mặt chán ghét phàn nàn.
Giọng nói máy móc lạnh lùng lại vang lên: Nếu không cần thì trả lại cho tôi.
“Đừng tưởng bở. Bất cứ thứ gì đã đưa cho tôi rồi thì nó đều là của tôi." Thanh Li thử nhe răng.
Hệ thống: .……
“Aaa—"
Đột nhiên, một tiếng hét chói tai xuất hiện phá vỡ sự yên tĩnh.
Thanh Li nhanh hơn gạt bỏ sự phân tâm trong mắt, cô bỗng cảm thấy tiếng hét này rất quen thuộc.
“Đừng giết tôi, đừng giết tôi.....”
Tiếng la hét thảm thiết ngày càng rõ ràng hơn, như thể là đang ở bên cạnh không xa.
Thanh Li đẩy cửa phòng phẫu thuật ra, ánh đèn trong hành lang tỏa ra một màu đỏ tươi nhàn nhạt, trong không khí nồng nặc mùi máu tanh, khi từng cánh cửa phòng phẫu thuật được mở ra nó dường như giống một miệng đầy máu, vô cùng dữ tợn.
Thanh Li thận trọng đi về phía trước, khi đi ngang qua phòng phẫu thuật đầu tiên, cô quay đầu nhìn vào trong, đồng tử hơi co lại.
Chỉ thấy trong phòng phẫu thuật có một xác ướp bị mổ bụng được đặt nằm trên bàn mổ, xác của anh ta đã trở nên như khô queo và có màu vàng sẫm, giống như đã bị hun thành thịt khô.
Trong phòng mổ thứ hai, cũng có một thi thể nằm trên bàn mổ, nhưng thi thể này đã bị phân hủy rất nghiêm trọng, dưới da mơ hồ có thể nhìn thấy giòi.
Phòng thứ ba…
Phòng thứ tư…
Phòng thứ năm…
Mỗi một căn phòng giải phẫu, đều có một thi thể với tình trạng vô cùng thê thảm, chẳng qua những thi thể càng ngày càng mới mẻ.
Ở một căn phòng giải phẫu cuối cùng, Thanh Li nhìn thấy —— Số 89……