Ánh mắt của người đàn ông thật sự rất mạnh mẽ, ngay lúc cô định giải thích, đột nhiên nghe người đàn ông nói: “Em không muốn có đứa con này sao?"
Cảm xúc chua xót đắng chát lan tràn đâm thẳng vào lòng, người luôn bất khả chiến bại trên chiến trường như Tống Văn Cảnh, lần đầu tiên trải nghiệm cảm giác bất lực.
Anh biết vẻ mặt của anh thực sự rất dọa người, giọng nói ra chắc chắn cũng làm cô sợ hãi, nên anh phải kiềm chế tần số nói chuyện của mình. Anh thấy cô vợ nhỏ cúi đầu xuống, giọng nói mềm mại dịu dàng biểu lộ: "Ừm."
"Em, em uống thuốc tránh thai rồi, đối với sự phát triển của đứa nhỏ sẽ không tốt."
Tống Văn Cảnh vừa nghe bác sĩ Điền nói lấy sai thuốc kiểu: ...?
Ngày hôm sau cô thật sự đi lấy thuốc tránh thai uống, thậm chí còn uống nhầm thuốc, sau đó anh còn lợi hại như vậy, sau một đêm lên giường là có đứa nhỏ.
Chắc chắn là Tống Văn Cảnh rất vui.
Nhưng khi nghe tin cô vợ nhỏ không muốn giữ lại đứa nhỏ, người anh như bị một chậu nước lạnh dội vào, tất cả háo hức đều bị đánh tan.
Diệp Mạn Tỉnh nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của nam chính, lòng cô thầm nghĩ nếu bỏ đứa nhỏ nhất định nam chính sẽ không vui, trong phút chốc cô cảm thấy căng thẳng.
Hoa đào tinh nhỏ đắn đo làm thế nào để trấn an nam chính: chắc là nam chính rất chán ghét cô? Cô có cần cải thiện chút quan hệ hay không?
Kỳ thực cơ thể của Tống Văn Cảnh rất căng thẳng, nghe được giọng nói của cô vợ nhỏ, hẳn là anh nên tức giận.Nhưng giọng nói của cô vợ nhỏ như vậy, không có lúc nào là không thu hút anh.
Tống Văn Cảnh chỉ cảm thấy nhiệt huyết dâng trào: cô có biết mình uống sai thuốc hay không?
Giọng nói của anh khàn khàn, sợ chính mình nói nặng lời làm cô tổn thương, cho nên dứt khoát không nói, trước hết anh phải hiểu rõ tình huống rồi mới nói, rõ ràng cô vợ nhỏ có hiểu lầm rất lớn về mối quan hệ của hai người bọn họ.
Đi ra bên ngoài, giọng nói của nam chính cực kỳ kiềm chế vọng vào bên trong: "Em nghỉ ngơi chút đi.Về chuyện đứa nhỏ, trước tiên đi bệnh viện kiểm tra một chút rồi nói sau."
Ý nghĩ của Tống Văn Cảnh là, nếu đi bệnh viện kiểm tra không có vấn đề gì, tự nhiên sẽ không cần phá bỏ.
Nếu thật sự bỏ đứa nhỏ, tuổi của cô còn trẻ như vậy, tổn thương đối với cơ thể lớn tới cỡ nào? Diệp Mạn Tinh còn cảm thấy nam chính dễ nói chuyện. Trực giác của cô quả thực không tồi, quả nhiên nam chính là người dễ nói chuyện nhất?
“Mẹ biết em mang thai không?"
Đã ra tới bên ngoài rồi, nhưng giọng nói dễ nhận biết của Tống Văn Cảnh còn vọng vào, lại thò đầu vào hỏi.
“Em còn chưa nói với mẹ.”
Hai mắt hoa đào tinh nhỏ ướt át nhìn người đàn ông, lần đầu tiên cảm thấy chột dạ.