Từ xa xa, thím Lưu đã trông thấy một vị đồng chí chân dài dáng cao đi vào thôn mình, chỉ cần đôi chân dài kia đã đủ gây ấn tượng mạnh mẽ khiến thím ấy khó mlòng quên nổi rồi.

Trong toàn bộ đại đội, kẻ có dáng người cao ráo, vóc dáng mạnh mẽ cộng thêm gương mặt anh tuấn đẹp trai thế này chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

Mà người có khí thế hung hãn trông thấy được ngay từ bóng lưng thế này chỉ có một mình Tống Văn Cảnh.

“Đúng thế, Văn Cảnh à, vợ cậu xinh đẹp yêu kiều quá, cơ thể liễu yếu đào tơ của cô ấy không thích hợp xuống ruộng làm việc đâu, lần này cậu về định đón cô ấy đi theo quân đấy hả?"

“Cho dù cô bé này yếu ớt thật nhưng tính cách rất tốt nha, biết chăm sóc lo toan, hiền lành ngoan ngoãn, lại còn thông minh nữa chứ. Trước kia tôi cứ cảm thấy cậu bị thua thiệt, bây giờ mới hay, thật ra cậu đã lãi to rồi."

Tống Văn Cảnh tựa như mới chui vào giữa hội những người hâm mộ của Diệp Mạn Tinh.

Trên đường đi gặp được người nào người ấy cũng khen ngợi vợ anh hết lời.

Tống Văn Cảnh hơi bất ngờ, anh nhớ rõ, trước kia thanh danh của vợ anh không được tốt cho lắm, sao anh mới đi được mấy tháng, vừa trở về đã thấy tất cả đều thay đổi thế này?

Hỏi anh khi nào đưa cô theo quân hả?

Trước kia nhất định anh sẽ không bao giờ trả lời câu hỏi như thế này, nhưng hôm nay, đôi mắt vừa đen vừa sâu của anh chăm chú nhìn vào người hỏi, im lặng một hồi. Sau đó anh nghe được âm thanh của mình đáp lại: “Nếu cô ấy muốn đi theo thì có thể làm đơn xin phép bất cứ lúc nào.”

Lời này mới nói ra, một đám phụ nữ lớn lớn nhỏ nhỏ đang nhao nhao hỏi han lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Ngay cả Tống Văn Cảnh cũng tự cảm thấy bất ngờ, tại sao anh chẳng hề phản đối chuyện chung sống với vợ mình thế nhỉ?

Chỉ là…Nghĩ đến chuyện vợ từng nói muốn ly hôn, lòng Tống Văn Cảnh đột nhiên rất muốn gần gũi hơn với vợ.

Nhưng bên cạnh đó, một người đàn ông luôn yêu thích sự tự do như anh lại chẳng thích cảm giác bị khống chế.

Nếu, nếu cô vợ nhỏ của anh thật sự muốn rời đi thì sao?

Anh phải làm gì cho đúng bây giờ?

Đáng lẽ anh nên có tâm tư trách nhiệm, biết tôn trọng ý kiến của cô.Nhưng một người phụ nữ đã ly hôn, người khác sẽ nghĩ về cô như thế nào, sau này cô sẽ phải sống ra sao?

Tống Văn Cảnh gạt bỏ suy nghĩ trong đâu, vợ đã gả cho anh rồi, anh nhất định phải chịu trách nhiệm đến cùng mới đúng. Tuổi của cô còn nhỏ, đôi khi bướng bỉnh muốn làm theo ý mình, đương nhiên anh không nên so đo với cô.

Vừa hay hôm nay là thứ bảy, đúng lúc cả nhà nghỉ ngơi, Tống Văn Cảnh về đến nơi mới bất ngờ phát hiện ra mẹ anh cũng đang ở nhà.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play