“Toàn là lời đồn đại nhảm nhí, thế mà dám lừa gạt tôi, nếu tôi sơ sẩy không điều tra..."

Nguyên sư trưởng lại hít sâu thêm một hơi: “Nếu tôi tin những lời đồn này thì chẳng phải không những tôi đã chia rẽ uyên ương mà còn có khả năng ảnh hưởng đến mạng sống đứa nhỏ, ép chết con gái nhà người ta đấy à?”

Nguyên sư trưởng liếc mắt nhìn vợ một cái, uống ừng ực hai ngụm trà xong mới nghiêm túc nói với vợ: “Sau này bà ít liên lạc với người nhà lão Chu đấy đi."

Vợ Nguyên sư trưởng sững sờ, kinh ngạc đến độ trợn tròn hai mắt, lớn tiếng hỏi: “Chuyện này là sự thật sao?"

“Tôi cũng chỉ nghe kể chuyện qua điện thoại thôi, nào hay chuyện lại như thế. Chu Gia Gia vốn là một cô gái tốt, sao lại bị giáo dục thành ra thế này?"

Có một chuyện Cố Nguyên đã nói sai, Nguyên sư trưởng và phó sư đoàn trưởng Chu không chỉ quen biết nhau mà còn từng làm việc với nhau, vô cùng thân thiết.

Nhưng vì vụ đơn xin kết hôn lân này, Nguyên sư trưởng đã thật sự giận dữ, ông ấy cố ý gọi điện thoại đến tận nhà họ Chu chửi bới một trận, chuyện này tạm thời không đề cập đến.

Tống Văn Cảnh cúp điện thoại xong, vừa quay đầu lại đã nhìn thấy bạn cùng phòng của mình, vẻ mặt muốn nói lại thôi: “Lời của cậu là thật đấy hả?"

"Lời nào?"

“Cậu thật sự có đối tượng, hơn nữa người ta còn đã mang thai?"

Cho dù nói thế nào Vu Tư Bác cũng không dám tin, chỉ riêng cái dáng vẻ không gần nữ sắc này của Tống

Văn Cảnh đã vô cùng khiến anh ấy khó tưởng tượng ra rốt cuộc Tống Văn Cảnh động tình sẽ trông như thế nào.

Tống Văn Cảnh vốn còn đang mặt không đổi sắc, sau khi nghe bạn cùng phòng hỏi câu nào, không hiểu anh đã nghĩ đến chuyện gì mà khóe miệng đột nhiên giật giật: “Thật.”

Vu Tư Bác khiếp sợ hoảng hốt: “Thật, thật sao?"

Cái kẻ chưa bao giờ rung động lại thật sự từng quan hệ với phụ nữ, còn ra cả kết quả rồi? Vu Tư Bác tò mò cô gái đã khiến Tống Văn Cảnh lạnh lùng trước mặt say mê đến chết mất thôi.

Nào ngờ đâu anh ấy chỉ nhận được một đáp án lạnh lùng: “Cậu nên đổi họ rồi đấy."

Sắc mặt Vu Tư Bác biến thành màu gan heo, đáy lòng vô cùng xấu hổ.

“Ầy, cái đó, tôi sai rồi, tôi sai rồi, sau này cậu chính là anh ruột của tôi.”

Vu Tư Bác đã hoàn toàn bị chính bản thân mình hại chết. Rốt cuộc tiên nữ chốn nào dám thu nhận kẻ này vậy?

Tuy lòng không phục nhưng Vu Tư Bác vẫn rất vui sướng khi thấy người gặp họa: “Vợ cậu giỏi thật đấy, thanh niên xịn sò thế này mà vẫn đòi ly hôn. Bây giờ cậu định thế nào, thời gian học hành bồi dưỡng vẫn chưa hết đâu."

Hiện tại Vu Tư Bác đang khen ngợi Diệp Mạn Tinh hết lời.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play