Tống Văn Cảnh im lặng, chắc tại ngày hôm nay anh đã bị kích động quá nhiều nên giờ khắc này anh đã không chần chừ thêm nữa, lập tức báo cáo: “Lãnh đạo, vợ tôi không phải người chen chân..."

Thái độ của anh hơi bất cần đời, chỉ dừng lời một thoáng đã tiếp tục nói ra: “Lãnh đạo, chúng tôi đã bày tiệc rượu rồi, cũng xem như đã kết hôn.”

“Hơn nữa vợ tôi đã mang thai, vì mấy tin đồn trong quân mà vừa mới đây cô ấy đã gọi điện đòi ly hôn với tôi. Ngài thật sự định không phê chuẩn cho tôi, sau đó bồi thường cho tôi một nàng dâu và một đứa nhỏ khác hả?"

Nguyên sư trưởng bị lởi lẽ không biết xấu hổ của anh làm cho giận dữ không thôi: “Cái thằng nhóc thối này... cậu có muốn được phê chuẩn nữa không thế hả?"

Tống Văn Cảnh im lặng một lát mới nói tiếp: "Lãnh đạo, tôi và Chu Gia Gia hoàn toàn không có gì, đến tận bây giờ hai chúng tôi vẫn chưa từng yêu đương với nhau... Tôi không sợ mình bị đưa ra tòa án, không sợ phải tự kiểm điểm.”

Những chuyện cãi vã mang tính ảnh hưởng thế này sẽ bị mang ra tòa án quân sự. Nguyên sư trưởng vừa nghe đã hiểu, quả đúng như điều tra, Tống Văn Cảnh rất nghiêm túc, chưa từng có mối quan hệ nam nữ bất chính nào.

Anh muốn cưới xin thêm một lần chẳng qua vì sợ người vợ ở quê của mình chịu tủi thân.

Bây giờ nghe chuyện thế này mới hay, đồn đại gia đình chồng người ta không thích hả? Không thích ở chỗ nào?

“Được rồi, không thành vấn đề, tôi lập tức phê chuẩn cho cậu. Đơn xin kết hôn tôi sẽ gửi thẳng tới cho cậu, tự cậu đi nhận đi.”

Quả nhiên Nguyên sư trưởng luôn là một người quý người có tài năng, ông ấy hoàn toàn chẳng sợ đắc tội với ai khác, sau khi điều tra rõ mọi chuyện, hiểu được suy nghĩ của Tống Văn Cảnh, ông ấy sẽ nhanh chóng phê duyệt đơn xin kết hôn này.

"Cảm ơn sư trưởng." Tiếng cảm ơn lân này chân thành hơn rất nhiều.

Nguyên sư trưởng cúp điện thoại xong, ngồi ở trong phòng cười lạnh: "Nhà họ Chu kia tự nhìn trúng con rể nhưng lại không biết xem xem con gái chính nhà mình nuôi dưỡng là kẻ thế nào.”

“Con gái mến mộ sĩ quan nhưng không chiếm được lại định vu khống biến có thành không, lôi ông đây ra làm nòng súng, tưởng rằng ông sợ bọn chúng sao?” 

Nguyên sư trưởng tức giận đến độ phải hít sâu vài hơi mới đè được cơn khó thở xuống.

Vợ ông ấy bê trà bước vào trong, thấy chồng đang giận liên lên tiếng hỏi han: “Sao thế? Sao lại tức giận thế này?"

“Hừ, còn ai ngoài lão Chu kia nữa, con gái ông ta nhìn trúng một sĩ quan, nào ngờ sĩ quan đã có đối tượng ở quê rồi, đối tượng nhà người ra đã mang thai, sau khi nghe tin đồn còn gọi điện lên đòi ly hôn với cậu ấy."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play