Trần thị giả vờ thương xót, giả bộ thương tiếc hai câu, cố nén nụ cười nơi khóe miệng, giả vờ bình tĩnh nói với nô bộc: “Ngươi đi xuống, gọi nhị cô nương đến đây.” Phó Oánh Châu chết rồi, một tin tức trọng đại như vậy, đương nhiên phải để nhi nữ biết sớm.
Người kia lui xuống, Trần thị cẩn thận nhìn xung quanh vài lần, thấy trong phòng đúng là chỉ có một mình bà ta, mới xé phong thư ra.
Bà ta vội vàng xem từ đầu, câu đầu tiên đập vào mắt chính là: Nhà gặp nguy, mau về.
Mau về?
Thật sự phải đi chịu tang sao?
Trần thị cố nén nụ cười nơi khóe miệng, tiếp tục xem tiếp, chỉ là càng xem, nụ cười của bà ta càng đông cứng, cuối cùng đờ đẫn trên mặt, lộ ra vẻ vừa muốn cười vừa muốn khóc, vô cùng khó coi.
... Bà ta nhìn nhầm rồi phải không? Xem lại lần nữa.
Trần thị xem lại từ đầu, chỉ là mặc cho bà ta xem thế nào, những chuyện Đào ma ma viết trong thư, đại khái cũng không thay đổi.
Thư Đào ma ma gửi đến, đại ý là: Phu nhân, nhà đã đổi chủ, lão phu nhân trăm điều chiều chuộng Phó Oánh Châu, con quỷ chết tiệt kia không những không chết, mà còn sống càng thêm sung sướng, bây giờ ngay cả Chu ma ma cũng phải đến làm giáo tập ma ma cho nàng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT