Lão phu nhân vừa đến miếu, đã có chút tiêu tiền không tiếc tay, nhưng chỉ là vài nén hương, cũng không đáng bao nhiêu tiền, Phó Oánh Châu bất đắc dĩ nói: “Vậy tôn nữ đi vậy.”
Tuy nói là đi xin quẻ, nhưng Phó Oánh Châu cảm thấy, tám phần nàng có thể xin được một quẻ nhân duyên.
Bởi vì xin quẻ trong miếu này, là lắc ống tre, sau khi rơi quẻ ra, thì xem số trên đó, còn số đó ứng với quẻ thơ nào, thì hoàn toàn do người trong miếu quyết định.
Tổ mẫu của nàng hào phóng như vậy, người trong miếu nhất định sẽ muốn dỗ bà vui vẻ, tám phần sẽ nhắc đến nhân duyên nàng, bởi vì gần đây chuyện tổ mẫu của nàng quan tâm nhất chính là chuyện này.
Nàng đến bên lư hương thắp hương, lại đến thùng công đức ở giữa sân quyên góp một phần tiền hương hỏa, mới đi xin quẻ.
Lắc ống quẻ, một que tre rơi ra.
Phó Oánh Châu cầm lên nhìn số, nói số cho tiểu hòa thượng đang chờ bên cạnh, tiểu hòa thượng cầm quẻ thơ, đi xem quẻ thơ, nở nụ cười mừng rỡ, nói: “Thí chủ, đây là quẻ nhân duyên tốt lành.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT