Tạ Lang Nhiên chỉnh lại vạt áo, đẩy cửa đi ra.
Thấy dưới hành lang có một phụ nhân và một thanh niên tuổi tác không hơn hắn là bao, đúng như hắn đoán, Tạ Lang Nhiên vội vàng chắp tay vái chào, vô cùng cung kính nói: “Đa tạ huynh đã ra tay cứu giúp, tại hạ vô cùng cảm kích.”
“Ngươi tỉnh rồi!” Thẩm Triều Thanh vô cùng phấn khích, như thể nhìn thấy cứu tinh vậy, “Ngươi mau đến nói với mẫu thân ta, ta không bắt nạt ngươi, đúng không?”
Chu Quang Nhu kéo Thẩm Triều Thanh ra: “Ngươi hấp tấp như vậy, ra thể thống gì? Người ta vừa tỉnh lại, ngươi không hỏi thăm sức khỏe trước, chỉ quan tâm đến mình còn ra sao nữa?”
Khi nhìn về phía Tạ Lang Nhiên, giọng điệu của Chu Quang Nhu dịu dàng hơn nhiều: “Ngươi tỉnh rồi à? Người đã đỡ hơn chưa?”
“Vừa rồi chúng ta gọi lang trung đến xem, ông ấy nói mấy ngày nay ngươi ăn lương khô bị mốc, có độc, ăn vào cơ thể không chịu được. Ông ấy đã kê đơn thuốc, giải hết chất độc còn lại trong cơ thể ngươi, may mà ngươi còn trẻ, đây không phải chuyện gì to tát, sau này tĩnh dưỡng vài ngày, ăn những thức ăn thanh đạm, làm sạch dạ dày, chắc là sẽ khỏi.”
Vừa nói, Chu Quang Nhu vừa lặng lẽ quan sát Tạ Lang Nhiên, không lộ vẻ gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT