“Phó Oánh Châu thật là!” Mặt mày Trần thị tái mét, trắng bệnh, tức giận đến nói không nên lời, nếu Phó Oánh Châu đứng trước mặt bà ta, thì bà ta chỉ hận không thể nuốt sống lột da nàng.
Trần thị vô cùng tức giận, giơ tay cầm lấy chiếc bát sứ đặt trên tủ đầu giường ném mạnh xuống đất, một tiếng “choang”, mảnh sứ bắn tung tóe, tiểu nha hoàn đã chuẩn bị sẵn, lùi lại hai bước trước, vội vàng né tránh, đợi bát sứ vỡ tan, tiểu nha hoàn nhân lúc dọn dẹp mảnh vỡ, vội vàng rời khỏi phòng ngủ của Trần thị.
Trần thị đang nổi cơn thịnh nộ, không một nha hoàn nào trong Đình Lan Viện dám trêu chọc, sợ sơ ý bị bà ta ném đồ lung tung trúng, không ai muốn bị phá tướng, nên tiểu nha hoàn chạy trốn rất nhanh.
Trong căn phòng hỗn độn, Trần thị ngồi bên mép giường, thở hổn hển.
Chuyện đau đầu này, khiến bà ta chỉ muốn ngất xỉu cho rồi. Nhưng Trần thị tuy tức giận, lại không dám ngất. Thư đã gửi đến biệt trang, nhất định phải nghĩ cách chặn lại ngay.
Bằng không, nếu bức thư này đến tay Phó Minh Châu, thì hỏng bét.
Những ngày này Phó Minh Châu rất không nghe lời, luôn nhắc nhở bà ta nghĩ cách, đưa nàng ta trở về từ biệt trang, nếu để Phó Minh Châu nhận được bức thư bà ta viết cho Phó Oánh Châu, chẳng phải nàng ta sẽ vui mừng trở về sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT