Phó Oánh Châu chớp chớp mắt: “Ngươi không thấy, hai ngày đến biệt trang này, không gặp Trần thị, tâm trạng đặc biệt vui vẻ sao?”
Thanh Đào nghĩ một lúc, kinh ngạc nói: “Quả thực là như vậy!”
“Hay là ở lại thêm vài ngày.” Phó Oánh Châu cười nói: “Đến biệt trang này một chuyến, cũng không phải hoàn toàn không có chỗ tốt.”
Một là, coi như giải khuây, hai là, đến ruộng đồng xem một chút, tìm hiểu tình hình thu hoạch thực tế năm nay, những thứ tận mắt nhìn thấy, chân thực và chính xác hơn nhiều so với việc nghe những trang đầu đến báo cáo.
Luôn ở trong phủ, thật sự sẽ trở thành ếch ngồi đáy giếng.
Môi trường sống ở biệt trang này, mặc dù so với Hầu phủ thì đơn sơ hơn một chút, nhưng cũng rất thú vị, đồ ăn không được tinh xảo như những món ăn do đầu bếp Hầu phủ làm, nhưng con người nào có thể chỉ ăn mãi những món ăn ngon, ít nhất Phó Oánh Châu không chịu được, nàng dự định sau này nếu có cơ hội, cũng sẽ đến biệt trang này đi lại nhiều hơn.
Lần này ở biệt trang lâu như vậy, Phó Oánh Châu đã viết một lá thư cho lão phu nhân, nói rằng mình có việc chậm trễ, phải về phủ muộn hai ngày.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play