Những chưởng quỹ này, nàng có thể nắm thóp, nhưng nàng không có bằng chứng, nếu thực sự muốn điều tra, tuy nàng có thể tìm ra, nhưng cũng phải tốn không ít công sức.
Hôm qua, nàng nói với chưởng quỹ rằng trang đầu đã khai ra cả bọn họ, chỉ là lời nàng nói dối để lừa họ.
Dù sao bọn họ cũng tin, nàng đỡ tốn sức, bọn họ không tin, nàng cũng chẳng mất gì.
Bọn họ có thể biết thời thế, tự thú, cũng đỡ mất công, không cần phải ở đây tốn thời gian vòng vo nữa.
Đợi chưởng quỹ đi rồi, Thanh Đào bĩu môi, có chút không vui nói: “Cô nương, cô nương cũng quá nhân từ rồi, sao có thể dễ dàng tha cho bọn họ như vậy?”
Nàng ta nói: “Những chưởng quỹ, trang đầu kia, toàn là bọn vô liêm sỉ, cùng một giuộc với Trần thị, không phải thứ tốt lành gì! Theo tỳ nữ, nên đổi hết bọn họ đi.”
Phó Oánh Châu cười mị mị nhìn Thanh Đào, biết nàng ta muốn nhanh chóng báo thù, lúc này trong lòng hẳn là có chút hả giận, nhưng chưa hả giận hẳn, đợi Thanh Đào nói xong, nàng mới tiếp lời: “Đúng là nên đổi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT