Trên mặt, Trần thị đã nuốt trọn cửa hàng, đắc ý nhất chính là bà ta đã tham ô không ít bạc. Nhưng trên thực tế, điều đáng sợ nhất, chính là lòng người của những người quản sự và người làm trong cửa hàng đã bị Trần thị nuốt trọn trong bóng tối.
Những người quản sự và người làm hướng về phía Trần thị, giống như sâu mọt trong cây gỗ tốt. Nếu nàng chỉ chăm chăm vào số bạc đã bị Trần thị nuốt mất, mặc kệ những con sâu mọt này, thì đến cuối cùng, mấy cửa hàng đều bị những con sâu mọt này gặm thành vỏ rỗng, nàng bận rộn ngược xuôi, chẳng lấy được gì, ngược lại còn làm tiêu tan của hồi môn của mẫu thân nguyên thân, chỉ sợ vất vả đến cuối cùng, lại làm áo cưới cho Trần thị.
“Kế sách hiện nay, là trước tiên phải gác chuyện Trần thị làm sổ sách giả sang một bên”. Biết Thanh Đào đang nghi ngờ điều gì, Phó Oánh Châu lại nói, “Là gác sang một bên, chứ không phải mặc kệ”.
Thanh Đào nghe xong thì yên tâm.
Không phải mặc kệ Trần thị, để Trần thị tham ô lợi ích được.
Xem ra đại cô nương trong lòng đã có chủ ý và tính toán, chỉ là thời cơ chưa đến mà thôi, nàng ta không nghĩ ra được cách gì hay, thì đừng có sốt ruột hơn cả người trong cuộc.
Thấy Thanh Đào đã thả lỏng không ít, Phó Oánh Châu nói chậm rãi hơn, “Việc cấp bách nhất, là trước tiên phải quản lý tốt những người quản sự trông coi cửa hàng, đặt tầm mắt vào hiện tại”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play