Yêu cầu của Phó Oánh Châu, cũng không phải không thể đáp ứng. Chỉ cần chịu đựng thêm vài ngày, trông chừng chặt chẽ, không để xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, đến khi thời cơ đến, thì đưa người lên xe ngựa một cách trót lọt. Đến lúc đó, Phó Oánh Châu muốn cũng phải muốn, không muốn cũng phải muốn.
Trần thị âm thầm suy nghĩ một hồi, cuối cùng cũng gật đầu, trong lúc có thể xem trò cười của Phó Oánh Châu, bà ta đắc ý nở nụ cười dịu dàng, nói giọng âm dương quái khí: “Ngươi đúng là có lòng hiếu thảo.”
Phó Oánh Châu từ từ uống một hơi nước, làm nhuận cổ họng, mới từ tốn nói: “Nên làm vậy.”
Nàng nhìn thấy hết biểu cảm thay đổi khó lường của Trần thị, lười đoán xem trong lòng bà ta đang nghĩ gì.
Mỗi lần nói chuyện với Trần thị, đều giống như đang làm bài đọc hiểu cao siêu, làm xong một bộ đề như vậy, thực sự rất mệt mỏi.
Đôi khi sống quá so đo tính toán, không hẳn là tốt.
Ngươi không thấy Phượng cô nương trong Hồng Lâu Mộng tính toán quá nhiều, quá thông minh, ngược lại làm hại tính mạng của mình sao.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play