Nhưng giờ Hầu gia đã lên tiếng, nếu Phó Oánh Châu còn dám làm loạn, chính là không coi trọng người bề trên, không nghe lời dạy bảo, vì tư lợi của bản thân mà không màng đến cả Hầu phủ, đến lúc đó chỉ khiến bản thân bị đuổi đi nhanh hơn mà thôi.
Theo hành động trước đây của Phó Oánh Châu, nàng hoàn toàn có thể làm ra chuyện ngu ngốc như vậy. Trần thị chờ nàng tự mình phạm sai lầm, tự đào hố chôn mình, trong lòng cũng thấy vô cùng thoải mái.
Không có gì thú vị hơn là thưởng thức cảnh kẻ ngu phạm lỗi.
Trần thị cười lạnh chờ Phó Oánh Châu nói tiếp, Phó Oánh Châu vẫn giữ vẻ bình tĩnh như thường, trông có vẻ nhu mì nhưng không yếu đuối, dừng lại không biết bao lâu, nàng cuối cùng cũng lên tiếng: “Cũng không phải chuyện gì quá khó khăn.”
Phó Oánh Châu nói: “Tổ mẫu hiện tại vẫn đang bệnh, để tổ mẫu một mình ở trong phủ, ta luôn lo lắng, trong lòng không yên, cho nên chỉ khi nào chăm sóc tốt cho tổ mẫu, ta mới có thể yên tâm lên đường.”
Trần thị: “...”
Thật không ngờ không phải là lời ngu ngốc, đại cô nương quả nhiên thông minh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT