Cố Lệ đưa cho Dương Mỹ Ngọc năm mươi cân lương thực, còn dặn dò cô ấy: "Năm mươi cân bột bắp này cô giấu bớt một chút, đừng để hết ra ngoài, nếu không mẹ cô đến nhìn thấy chắc chắn sẽ lấy đi." 
"Cảm ơn cô, cô có muốn vào nhà ngồi chút không?" 
"Tôi không ngồi đâu, tôi còn phải trở về tắm cho hai đứa nhỏ." Cố Lệ nói chuyện xong với cô ấy cũng rời đi. 
Khu vực của bọn họ được gọi là khu Trường Bình, cả khu Trường Bình đều bị mưa đá tấn công, chuyện này còn lên cả báo chí. Hàn Văn Hồng cùng Từ Trường Thắng lúc sau mới nhận được tin, cả hai đều ngây người, sau đó mới vội xem chuyện gì đang xảy ra có phải là thật hay không? Sau khi xác nhận lại nhiều lần, họ đã thật sự lo lắng vì đó chính là khu Trường Bình chỗ của bọn họ! Hai người vội vàng chạy đến buồng điện thoại bên này, lập tức gọi điện về chỗ bộ vận chuyển. 
Bộ vận chuyển bên này cũng nhận được điện thoại, nói: "Hàn Văn Hồng, vợ của anh đã đến đây gởi lời, nói nếu anh có điện thoại đến thì dặn anh yên tâm, trong nhà vẫn còn chút lương thực tích trữ vẫn còn thức ăn!”. Chỉ một câu đã khiến sắc mặt Hàn Văn Hồng dịu xuống dần. 
Từ Trường Thắng vội nhận lấy điện thoại: "Vợ của tôi đâu, vợ tôi có đến gửi lời nào không?" "Không có, chỉ có mỗi vợ của Hàn Văn Hồng đến, chỉ có điều vợ của anh ấy hôm qua có đến một chuyến nữa, cô ấy nói rằng đã đưa qua cho vợ của anh năm mươi cân bột bắp, tiền thì đợi anh trở về sẽ tính sau." Nhân viên điện thoại nói. 
"Được, được, được, đợi tôi trở về tôi sẽ đến thanh toán với chị dâu, tôi sẽ thanh toán gấp đôi với chị dâu!" Từ Trường Thắng nói không ngừng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play