Vừa vào nhà đã thấy được lương thực được tích trữ trong phòng của anh, anh rất ngạc nhiên: "Mẹ, hai người tích trữ được nhiều như vậy?" Với nhiều bao tải như vậy, chỉ sợ là hơn một ngày cân lương thực.
Bà Hàn cười nói: "Đều do Lệ Lệ nhạy bén, chỉ vừa có mưa đá đã lập tức mua lương thực từ bên ngoài về nhà." Huống chi khi nghe người khác không mua được lương thực, Lệ Lệ đã đem đến, nghe nói cũng không tính giá cao, đây cũng là một dạng bản lĩnh. Cũng bởi vì có nhiều lương thực như vậy, nên cũng tìm chút thời gian đưa lương thực trở về quê. Biết trong khoảng thời gian ngắn cũng không cần lo lắng cho những người dưới quê, cho nên dù tình huống hiện tại rất căng thẳng, nhưng bà Hàn vẫn rất bình tĩnh.
Hàn Văn Hồng cũng không biết vợ anh đã làm gì, nhưng cho đến mãi bây giờ anh mới biết vợ anh có khả năng đặc biệt, sau khi đặt lương thực xuống, anh muốn đi qua bách hóa bên kia để tìm vợ mình, đã lâu không gặp mặt, anh rất nhớ cô.
"Con vào nhà tắm trước đi, khắp người đều có mùi mồ hôi, con đã mấy ngày không tắm rửa rồi?" Bà Hàn hỏi anh.
Hàn Văn Hồng phơi nắng cả ngày đã vội vàng chạy về, thật sự thì trên đường đi cũng chưa từng tắm qua, mùi hương trên người đúng là rất nồng.
"Trước đó Lệ Lệ đã dành chút thời gian may cho con một bộ quần áo, cũng đã được phơi nắng, con vào trong phòng lấy đi, xà phòng cũng là cho con, mau tắm rửa sạch sẽ chút rồi hãy đi tìm Lệ Lệ nếu không sẽ khiến Lệ Lệ ngạt thở." Bà Hàn đẩy anh đi nói.
Hàn Văn Hồng muốn đi lên hôn Nhị Bảo, nhưng Nhị Bảo cũng ghét bảo đẩy anh ra: "Hôi!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT