Bất Độ Bình tịch thu hoàn toàn tranh vẽ của Bất Kiến Hàn bé nhỏ.
“Nửa đêm không ngủ, ở đây vẽ vẽ, lên lớp làm sao có tinh thần?” Ông vừa mắng vừa lầm bầm cuộn tờ giấy vẽ lại, kẹp dưới cánh tay, những nếp gấp hằn lên khiến tim Bất Kiến Hàn bé nhỏ thắt lại từng hồi: “Khó trách dạo này con sáng nào cũng ngủ nướng, đi học thì lờ đờ, có phải nửa đêm đều lén lút vẽ tranh không!”
Bất Kiến Hàn bé nhỏ biện minh: “Con không có, bố đừng có vu khống người khác!”
Đây là lần đầu tiên cậu dùng từ “bố” với ông.
“Thôi, mau đi ngủ đi! Để bố phát hiện thêm lần nữa, coi chừng bố đánh con.”
Bất Kiến Hàn bé nhỏ hỏi dồn: “Vậy con ngoan ngoãn đi ngủ, sáng mai bố có thể trả tranh lại cho con không ạ?”
“Trả mai á?” Ông quay đầu trừng mắt nhìn cậu: “Trước khi thi xong cấp hai thì đừng có vẽ nữa, đợi đến khi nào thi xong rồi tính!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play