Bất Kiến Hàn bé nhỏ muốn tạo bất ngờ cho Bất Độ Bình, vì vậy chuyện tham gia cuộc thi phải được giữ bí mật.
Cậu lấy cớ đi chơi với bạn, cuối tuần theo cô giáo mỹ thuật đến lớp luyện thi, làm quen với người bạn học sẽ hợp tác với mình.
Đứa trẻ đó lại là người mà Bất Kiến Hàn quen biết, Triệu Hạ Khôn.
“Các em vẽ riêng đi, dù sao thời gian gặp nhau cũng không nhiều, như vậy có thể tranh thủ được nhiều thời gian sáng tác hơn, hình thức cũng tự do hơn.” Cô giáo mỹ thuật đề nghị: “Chọn một cặp đề tài đối lập, ví dụ như ánh sáng và bóng tối, mỗi người vẽ một nửa, cuối cùng ghép lại thành một bức tranh hoàn chỉnh.”
“Vậy thì cái này đi, ánh sáng và bóng tối. Tôi vẽ ánh sáng, cậu vẽ phần bóng tối thế nào?” Triệu Hạ Khôn rất sảng khoái quyết định.
Cậu ta vẫn như những gì Bất Kiến Hàn nhớ, từ nhỏ đã cởi mở chủ động, chuyện gì cũng thích chiếm thế chủ đạo. Bất Kiến Hàn bé nhỏ đương nhiên không có ý kiến gì, hai người vẽ phác thảo, thống nhất bố cục và hẹn nhau định kỳ mang tranh đến lớp luyện thi để đồng bộ tiến độ. Sau đó mỗi người về nhà hoàn thành phần của mình.
Lần đầu tiên tham gia cuộc thi vẽ, Bất Kiến Hàn bé nhỏ đã mơ mộng cả đêm về phản ứng ngạc nhiên vui mừng của Bất Độ Bình sau khi cậu đoạt giải vàng, phấn khích đến mức nửa đêm không ngủ được. Ngay cả ngày hôm sau đến trường học cũng nghĩ về chuyện này, thầy giáo gọi tên trả lời câu hỏi, cậu suýt chút nữa không trả lời được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play