Vương Đức Phát quay đầu bỏ chạy, chạy trốn khỏi Phó Dật Minh có đôi mắt xanh lục bảo, lăn lộn chạy về phía đầu kia của con phố.
Lúc này, phố thương mại của rừng Bi Hoang vẫn đang tổ chức lễ hội ẩm thực. Anh ta xông vào, xô đổ một quầy bán nước dừa tươi, cướp lấy một con dao chặt dừa trên thớt.
Người bán nước dừa bị anh ta đẩy ngã xuống đất không hề tức giận, ông ta ngồi trong đống dừa, chỉnh lại mũ lưỡi trai của mình. Mỉm cười nói với Vương Đức Phát bằng một giọng điệu mà anh ta vô cùng quen thuộc: "Anh có biết không, sự tồn tại của một con người được cấu thành từ ba yếu tố lớn là quá khứ, hiện tại và tương lai..."
Vành mũ lưỡi trai được nâng lên, người bán hàng có một đôi mắt xanh lục bảo xinh đẹp.
"Bớt giả thần giả quỷ ở đây đi." Vương Đức Phát hoảng sợ mất kiểm soát, giơ dao loạn xạ, máu bắn tung tóe lên người anh ta: "Tôi không sợ anh đâu!"
Người bán hàng mỉm cười chết đi. Mà lúc này, phía sau Vương Đức Phát, một học sinh đeo cặp sách đi ngang qua tiện tay cầm một quả dừa đã cắm ống hút trên quầy lên, uống một ngụm, nói: "Ký ức lưu lại trong đầu con người tạo thành quá khứ của người đó, mỗi quyết định trong nháy mắt bị ảnh hưởng bởi quá khứ, chính là hiện tại của người đó. Mà mỗi quyết định được đưa ra ở hiện tại lại chỉ hướng đến tương lai mà người đó sẽ đi."
Vương Đức Phát đột ngột quay đầu lại, cậu học sinh đang cầm quả dừa cũng nheo đôi mắt xanh lục bảo mỉm cười nhìn anh ta: "Nếu trên đời này có một người, dùng chung một cơ thể với anh, có ký ức hoàn toàn giống với anh, có thể đưa ra quyết định giống hệt anh trong mỗi khoảnh khắc. Vậy thì có thể coi anh ta và anh là cùng một người không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play