Kể từ khi theo Bất Độ Bình rời đi, Bất Kiến Hàn chưa từng gặp lại Thương Trạch Tinh.
Cậu vốn không phải là người thích những bữa tiệc xã giao, nhưng Thương Hành Y nói lần này chỉ là bữa ăn riêng tư của bốn người bọn họ, đối phương lại là người mẹ đã lâu không gặp, thế là cậu đồng ý. Sau khi tham quan xong trường học, cả hai cũng đã mệt, xe đến đón họ đã tới cổng trường, đưa họ đến nhà hàng tư nhân mà Thương Trạch Tinh đã đặt ở trung tâm thành phố.
“Nếu em không thích… thật ra cũng có thể không cần đi.” Anh nói với Bất Kiến Hàn.
“Dù sao cũng là mẹ em, không có gì để từ chối cả, em cũng thật sự đã lâu không gặp bà rồi.” Bất Kiến Hàn nói: “Nếu anh lo lắng chuyện năm xưa để lại bóng ma tâm lý cho em ,thì chỉ có thể nói em vẫn chưa yếu đuối đến mức đó. Bà ấy cũng không cố ý, em không trách bà ấy.”
Anh: “Về phía An Mục Thần…”
“Bạn của anh, cũng có thể coi là bạn của em một nửa đi. Hơn nữa em cũng rất tò mò, người như thế nào mà lại có thể làm bạn với anh lâu như vậy.” Bất Kiến Hàn vừa nói vừa cười khẽ, “Dù sao thì em cũng không có một người bạn nào.”
Anh: “…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play