Nghe Bất Kiến Hàn hỏi, người đàn ông lắc đầu: "Không phải, chúng tôi đến để nhận con nuôi. Hôm nay lúc mới đến, chúng tôi cũng rất ngạc nhiên, dường như không có nhân viên nào ở đây, chính lũ trẻ đã chủ động tiếp đón chúng tôi. Chúng nói hôm nay đúng lúc có một đứa trẻ tổ chức sinh nhật nên mời chúng tôi ở lại chung vui, chúng tôi định sau khi tiệc sinh nhật kết thúc sẽ rời đi, không ngờ trời lại mưa to như vậy. Trông trời còn lâu mới tạnh, chắc phải ở lại qua đêm thôi.”
Bất Kiến Hàn nói: "Chắc tôi cũng vậy... sao không thấy nhân viên nào ở đây cả?"
"Họ nói là vào thành phố làm việc." Người đàn ông đáp: "Nhưng tôi thấy bọn trẻ ở đây rất tự giác, có thể tự chăm sóc bản thân. Người ta thường nói 'con nhà nghèo biết lo toan sớm' mà, những đứa trẻ thiếu thốn tình thương từ nhỏ hình như đều hiểu chuyện hơn.”
Người phụ nữ phụ họa: "Đúng vậy. Haiz, nhìn thôi chúng tôi cũng thấy xót xa, thật muốn nhận nuôi hết tất cả bọn trẻ, nhưng cũng chỉ là suy nghĩ thôi. À, anh bạn nhỏ, vẫn chưa hỏi cháu tên là gì?"
"Tôi tên là Bất Kiến Hàn, hai người họ gì?”
“Tôi họ Thái, đây là vợ tôi."
"Chào ông Thái, chào bà Thái." Bất Kiến Hàn gật đầu với hai người, coi như đã chào hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play