Bất Kiến Hàn vừa rời khỏi cây cầu chưa được bao xa, trời bỗng đổ mưa như trút nước.
Cơn mưa rào ập đến bất ngờ khiến cậu ướt sũng từ trong ra ngoài, quần áo lạnh ngắt, ẩm ướt dính chặt vào người. Cậu phải lấy tay che mắt, nhanh chóng chạy về phía trước.
Phong cảnh bên kia sông còn hoang vắng hơn cả khu dân cư, hai bên đường là những bãi cỏ hoang và những ụ đất nhỏ xen lẫn những đống gạch đỏ và đá vụn chất thành núi nhỏ. Trông như khu phố đang xây dựng dang dở, bị bỏ hoang giữa chừng nên những vật liệu xây dựng không dùng đến bị vứt bỏ, chất đống ngổn ngang bên đường.
Đi thêm một đoạn nữa, bên đường xuất hiện một vài vườn cây ăn quả ít được chăm sóc, phía sau vườn cây là ruộng rau. Rõ ràng là có người đang chăm sóc mảnh vườn giữa vùng núi hoang vu này, gần như không có cỏ dại trong ruộng, cây trồng xanh tốt, trên bờ ruộng còn có gánh và cào.
Vượt qua mảnh ruộng này, cuối cùng Bất Kiến Hàn cũng nhìn thấy nhà cửa.
Vài căn nhà nhỏ cao không quá ba tầng túm tụm lại với nhau, tạo thành một khoảng sân nhỏ. Xung quanh sân có hàng rào sắt, ngăn người lạ xâm nhập hoặc động vật hoang dã vào. Trên cánh cổng đối diện với Bất Kiến Hàn, một tấm biển gỗ nổi bật được gắn vào, lớp sơn đã bong tróc theo thời gian, ghi năm chữ lớn: "Viện phúc lợi Tố An".
Đây chính là trại trẻ mồ côi mà cậu đang tìm kiếm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT