Phương Á Phân nói: "Trời ạ, cây treo đồ này thật tốt, có thể móc quần áo lên trên. Vừa nói bà vừa cởi áo khoác bông treo lên. Thứ nhất là vị sợ làm dơ áo bông, thứ hai là bà cũng thấy hơi nóng.
Vương Đại Kiều cũng móc quần áo lên, sau đó lấy túi: "Lộ Lộ à, đây là lương thực cha và mẹ con đem tới, có có thêm một ít trứng gà, rau xanh, ..."
Sợ đi đường trứng gà sẽ dễ bị bể nên cả đoạn đường Phương Á Phân đều ôm lấy nó, không để rời khỏi người.
Cũng may xe lửa đi đến thành phố Dũng Ninh cũng không chật chội, hơn thế lại còn mua vé giường nằm nên trứng mới không bị bể.
Bạch Lộ lại cảm động thêm một chút nữa: "Mọi người mang theo mấy thứ này làm gì chứ? Chỗ của con có đồ ăn mà."
Vương Đại Kiều chỉ cười mà không nói gì, làm cha mẹ tất nhiên là muốn để dành những thứ tốt cho con cái, chứ không hề nghĩ đến chuyện đến ăn không ở không nhà con cái.
Phương Á Phân: "Để cha con mang mấy thứ này để trong nhà bếp đi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play