Phương Á Phân quen việc nhóm bếp lên, Bạch Lộ lấy mì sợi ra từ tủ bếp, sau đó thái cà chua, đánh trứng gà để làm mì trứng cà chua, mùi vị chua chúa kích thích.
Sau đó nghe thấy Phương Á Phân hỏi: "Sao mẹ không thấy hai đứa nhỏ Càn Càn và Khôn Khôn đâu?"
Bạch Lộ nói: "Bọn chúng trong đây đã quen được bạn nên đã đến nhà các bạn chơi rồi ạ."
Phương Á Phân: "Vậy cũng tốt, yên tâm hơn ở quê. Quê chúng ta vừa có biển vừa có núi, để bọn chúng tự đi chơi thì lo lắng hơn."
Dù cho con nít trong thôn đều thả cho tụi nó tự chơi mà lớn nhưng đó là do người lớn trong nhà bận bịu không còn cách nào khác, nhưng chơi trên núi vẫn còn đỡ lo hơn ra biển chơi, không an toàn.
Phương Á Phân nghĩ ngợi lại thấy hai đứa nhỏ này tốt số. Cha ruột hi sinh, Cố Thâm Dương nuôi dưỡng bọn chúng, dù rằng tình cha đã được bù đắp nhưng chúng còn nhỏ không phải bù đắp như thế là đủ, may lại có được tình thương của Bạch Lộ.
Nửa tiếng sau mì trứng cà chưa đã hoàn thành. Mỗi người một tô, ngay cả người luôn miệng nói không nói cũng ăn như hổ đói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT