Sau đó, cô lại đến phòng của Cố Thâm Dương, cũng quét tước trong phòng của Cố Thâm Dương, sau đó sắp xếp lại vị trí của những đồ vật trong phòng, cô muốn cải tạo căn phòng này thành phòng cho hai cây củ cải nhỏ, bên trong bài trí một vài thứ trẻ con hứng thú.
Đến trưa, Bạch Lộ nấu thịt kho tàu, trứng xào cà chua, rau cải xanh xào. Mặc dù thế này có chút bạc bẽo, nhưng mà bây giờ trong nhà chỉ có cô và hai đứa con trai, ăn ở ra sao càng tự do hơn.
Cố Khôn ăn cơm cần có người dỗ dành, nếu không ai dỗ sẽ không thể ăn, hơn nữa cho dù ăn được, hạt cơm cũng rơi vãi khắp nơi.
Giống như bây giờ, trong miệng nhét thịt kho tàu, cậu nhóc nhai kỹ nuốt chậm, nhưng mà thìa trên tay lại gõ vào bát, làm hạt cơm văng tung tóe trên bàn.
Bạch Lộ suy nghĩ một chút, sau đó lấy một con búp bê nhỏ từ trong căn hộ đơn ra, là một con gấu con màu lá cọ mà bình thường cô đeo lên túi xách, sau đó lắc lắc nó trước mặt Cố Khôn.
Ánh mắt Cố Khôn sáng lên, giơ tay muốn bắt lấy, nhưng mà Bạch Lộ không đưa cho thằng bé: "Khôn Khôn, có đẹp không?"
Trong thế giới này, người có thể nhận ra con búp bê chỉ có Mễ Tâm Nhi, nhưng mà Bạch Lộ cũng không sợ cô ta nhận ra, cô có thể nói là quà do mẹ của bạn học tặng.
Cố Khôn reo lên: "Đẹp, mẹ ơi, con muốn."
Đừng nói Cố Khôn thích, ngay cả Cố Càn cũng thích. Trong thời đại mà trẻ con không có món đồ chơi nào, một con búp bê đã là một món đồ chơi cực kỳ quý giá lại vô cùng thu hút đối với bọn nhỏ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play