Ăn cơm xong, Bạch Lộ đưa hai con búp bê cho bọn nhỏ, coi như là an ủi vỗ về tâm trạng lúc bà nội qua đời của bọn họ.
Sau đó, Bạch Lộ lấy nước rửa bát rửa sạch chén đĩa, trước đây lúc Triệu Thu Bình còn sống, cô không thể lấy nước rửa bát ra, bây giờ ngược lại chẳng còn băn khoăn gì nữa.
Rửa bát xong, Bạch Lộ lấy giấy đỏ và kéo ra, bắt đầu cắt hình hoa hồng nhỏ.
"Mẹ ơi, mẹ đang làm gì vậy?" Cố Càn dắt theo Cố Khôn, ngồi xổm trước mặt Bạch Lộ, tò mò hỏi.
Bạch Lộ nói: "Cắt hoa hồng nhỏ đó, mẹ đồng ý với con rồi, nếu con tự tắm rửa được, sẽ thưởng hoa hồng nhỏ, con còn nhớ hay không?"
Đôi mắt to tròn của Cố Càn lập tức sáng lấp lánh: "Dạ, dạ..."
Cố Khôn nhìn anh trai, lại nhìn sang Bạch Lộ, cậu nhóc lên tiếng: "Muốn, con cũng muốn." Vừa nói thì miệng hở, nước miếng chảy ra. Bạch Lộ suy nghĩ một hồi, phải làm một cái yếm ăn cơm cho thằng bé.
Bạch Lộ: "Được, con cũng có, khen thưởng hôm nay Khôn Khôn tự mình ăn cơm."
Cố Khôn nở nụ cười, cậu nhóc cũng có: "Cảm ơn mẹ, Khôn Khôn giỏi ăn cơm nhất."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play