Thậm chí có vài người nghĩ rằng, dáng vẻ Bạch Lộ xinh đẹp, trong tay có tiền, cưới về cho con trai mình làm vợ cũng có khả năng, nói cho cùng mặc dù cô kết hôn hai lần, nhưng không ai biết cô vẫn là con gái còn trong trắng.
Đương nhiên Bạch Lộ không biết suy nghĩ của những người này. Đợi đến sáu giờ sáng, Vương Đại Kiều dẫn mấy người đàn ông đến, đậy nắp quan tài lại, sau đó khiêng đi chôn cất.
Lúc quan tài được chôn xuống, nhìn thấy đất cát phía trên quan tài, Cố Càn bất ngờ xông qua đó, muốn ngăn cản mọi người, thế nhưng bị Bạch Lộ kéo lại, cô ấn đầu Cố Càn vào trong lòng mình: "Càn Càn đừng sợ, con còn có mẹ, sau này mẹ sẽ chăm sóc cho con, ngoan nào, đừng sợ..."
"Mẹ ơi... mẹ... hu hu..." Cố Càn khóc đến nỗi không thở ra hơi.
"Mẹ ơi..." Cố Khôn cũng ôm lấy tay Bạch Lộc òa khóc.
Đợi sau khi quan tài được chôn xong, Bạch Lộ dắt hai đứa con trai dập đầu, sau đó mới về nhà.
Bữa sáng là cơm rau chan súp, mặc dù là gạo nát, nhưng mà được vo rất sạch sẽ, cộng thêm cải trắng cắt nhỏ, thời đại này vẫn chưa từng ăn cơm rau chan súp, nhưng mà nấu như vậy rất ngon.
Hơn nữa, Bạch Lộ nấu rất nhiều, mọi người muốn ăn bao nhiêu cũng được.
Sau bữa sáng, chuyện tang lễ này đã kết thúc rồi, tất cả mọi người đều rời đi, nhà họ Cố lại yên tĩnh vắng vẻ, chỉ còn lại Bạch Lộ và hai cây củ cải nhỏ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT