Phó Nhu vốn nghĩ đêm qua đã xoa bóp, cơn đau nhức ở chân sẽ giảm đi nhiều. Nào ngờ sáng hôm sau, nàng không chỉ đau chân, mà cánh tay còn nhức hơn hôm qua, đầu óc lại mơ hồ. Giờ thì hay rồi, toàn thân đều như bị phế bỏ.
Hôm nay không biết phải luyện thứ gì, nếu lại phải luyện cổ, e rằng nàng sẽ mất nốt khớp linh hoạt cuối cùng.
Phó Nhu cố gắng chịu đựng thân thể đau nhức như bị đánh một trận mà khó nhọc đi báo danh.
Nàng vừa đến đã thấy ai nấy đều tinh thần phấn chấn, chỉ riêng mình nàng như cây cải dập héo úa dưới sương gió, không chút sức sống.
Ngay cả khi Thiều Hoài Cảnh đến, nàng cũng chẳng còn sức mà cử động ngón tay, thậm chí đến cả nâng mí mắt lên liếc hắn cũng lười.
Thiều Hoài Cảnh chỉ một ánh mắt đã phát hiện sự khác thường của nàng. Hắn bước tới trước mặt nàng, gọi: “Phó Nhu.”
Phó Nhu nghe thấy, từ từ ngẩng đầu nhìn hắn, uể oải đáp lại: “Hửm?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT