Phó Nhu đóng cửa lại, tay ôm lấy trái tim đang đập thình thịch, tựa lưng vào tường, mãi lâu mà vẫn chưa thể bình tĩnh lại. Hắn đi chưa? Chắc là đi rồi.
Phó Nhu muốn mở cửa nhìn thử một cái, nhưng lại sợ hắn vẫn chưa rời đi. Cuối cùng, sau một hồi chần chừ, Phó Nhu mới áp chế sự do dự trong lòng, mở khe cửa nhỏ, len lén nhìn ra bên ngoài. 
Lúc này đã là đêm khuya, ánh trăng vừa lên còn mờ nhạt, khiến cho cảnh vật khoác lên một màu bạc tĩnh mịch.
Thật tốt, hắn đi rồi.
Ánh mắt nàng đảo một vòng, không thấy bóng dáng hắn đâu, tảng đá đè nặng trong lòng cũng theo đó mà buông xuống. Sau khi bình tâm lại, Phó Nhu mới nhận ra lưng mình ướt đẫm mồ hôi lạnh. Phải tìm một chỗ tắm rửa mới được.
Trăng sáng lấp lánh, bóng nước lung linh. Mặt nước chao đảo phản chiếu ánh trăng bạc, cũng in bóng gương mặt lạnh lẽo tựa gió tuyết.
Thiều Hoài Cảnh lặng lẽ ngắm nhìn một lúc, sau đó vung tay làm tan băng giá tụ lại trên mặt nước. Hắn nghĩ không thông.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play