15.
Tôi đã sai.
Thực sự sai rồi.
Tôi tự trách mình vì đã hành động tùy tiện.
Từ sau kỳ thi đại học, đây là lần đầu tiên tôi thấy mặt trời vào lúc sáu giờ sáng.
Khoảnh khắc này, tôi chẳng khác gì một người tàn tật cấp độ hai.
Ngủ một giấc đã là hơn một giờ chiều.
Cố Kình nằm bên cạnh tôi, tay anh vẫn đặt trên eo tôi.
"Chào buổi sáng." Anh chào tôi, ánh mắt lấp lánh.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play