Từ Tú Việt nhìn Lâm Tu Vi, trong đôi mắt bình tĩnh của y dường như ẩn chứa một nỗi buồn.
Có lẽ vị thiếu gia Lâm gia này chán ghét cuộc sống ở thành phủ nên mới đến huyện của họ mở một hiệu sách để sinh sống.
“Là ta suy nghĩ không chu đáo, đúng là thời cuộc loạn lạc, đáng trách… Nhưng mà, có một ngọn núi lớn như vậy mà không thể khai thác, giống như người không có tay, dù ở núi vàng bạc cũng chẳng thu hoạch được gì, thật đáng tiếc.”
Hứa huyện lệnh mày mặt u sầu, thấy ông ấy không muốn liên lạc với thành phủ nữa, Lâm Tu Vi cũng thoải mái hơn, nói: “Ai bảo chúng ta không thể tự khai thác?”
“Tự khai thác?”
Từ Tú Việt liếc nhìn Lâm Tu Vi, biết y nghĩ giống mình, liền nói: “Đại nhân, bây giờ khắp nơi đều là chiến tranh, ngài không sợ đánh đến tận cửa nhà mình sao?”
Hứa huyện lệnh nói: “Tất nhiên là sợ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT