Lâm Tu Vi đưa ra cho Huyện lệnh một gợi ý, đó là vơ vét, vơ vét tài sản của những nhà giàu có, đồng thời y cũng đưa ra yêu cầu của mình, không thể chỉ bắt y phải làm vậy.
Huyện lệnh vuốt râu, do dự nói: “Ta biết Lâm thiếu gia là người hiểu chuyện, đương nhiên sẽ không để Lâm thiếu gia phải chịu thiệt thòi lớn như vậy, nhưng… Bỗng nhiên lấy lương thực từ tay những người đó, e là họ không chịu đâu. Họ đều có gia đinh, nếu xử lý không tốt, sẽ gây ra náo loạn.”
Băn khoăn của Hứa huyện lệnh cũng rất có lý, mặc dù hiện tại huyện đang gặp khó khăn, việc cung cấp lương thực cũng là để bảo vệ những hộ gia đình giàu có này, nhưng ai lại có thể bỏ ra số tiền lớn trong tay mà không oán thán chứ?
Huống hồ họ đã nộp thuế từ lâu, bây giờ lại bắt họ phải bỏ tiền ra mua lương thực, cũng không hợp lý lắm.
Một lý do nữa là lực lượng vũ trang trong huyện gần như không có bao nhiêu, mất đi sự răn đe của triều đình, Huyện lệnh cũng sợ ép quá thì họ sẽ trực tiếp gây gổ.
Huyện lệnh vừa nói, Lâm Tu Vi cũng chìm vào suy tư.
Từ Tú Việt cũng đang suy nghĩ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT