Điều này cũng bình thường, có lẽ là do một số biến đổi địa chất nào đó, hoặc là nằm sâu bên trong, hoặc là không có.
Từ Tú Việt có chút thất vọng vì đây không phải là mỏ bạc, nhưng nghĩ lại thì bây giờ khắp nơi đang xảy ra chiến tranh, có tiền cũng không có chỗ để tiêu, có lẽ quặng sắt hữu ích hơn.
Hứa huyện lệnh nghe xong thì vô cùng phấn khích: “Lâm thiếu gia, ngài chắc chắn chứ?”
Lâm Tu Vi gật đầu nói: “Chắc chắn đến tám chín phần, mang đến tiệm rèn cho thợ rèn nhà ta xem là biết ngay.”
Lúc này Hứa huyện lệnh cũng không còn buồn chán nữa, ra lệnh cho nha dịch và binh lính nhặt một giỏ đá nhỏ, khiêng xuống núi.
Thợ rèn Lâm gia xem xét một chút, lại nung nóng lên, xác nhận: “Chính là quặng sắt.”
Hứa huyện lệnh nghe thợ rèn nói xong thì vô cùng phấn khởi: “Ha ha! Huyện của chúng ta cũng có quặng rồi! Cuối cùng thì ta cũng được thăng quan rồi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play