Ăn dưa hấu xong, Vệ Vân Khai chào tạm biệt ra về.
Tống Vệ Quốc liên tục gật đầu: "Thằng bé này không tệ!"
Hoàng Chi Tử hừ một tiếng: "Ông nhìn thử xem là ai chọn cho con gái nhà mình!"
"Sao tôi cứ thấy là do Nguyệt Minh tự mình chọn?"
"...Cũng đúng."
Vệ Vân Khai tới một chuyến, rất nhanh, nửa cuối tháng bảy âm lịch cũng trôi qua rất nhanh, nghênh đón tám tháng âm lịch, trong thôn lại tới mùa thu hoạch vụ thu khiến làm người ta vừa vui sướng vừa bận rộn, chuông hằng ngày vừa vang lên là sẽ xuống ruộng kiếm công điểm, vào mùa thu hoạch ngô và đậu phộng, còn thường có nhà bay ra mùi đậu phộng luộc muối, tới khi có người hỏi thì sẽ nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: Đậu phộng trồng trong ruộng riêng! Của nhà mình!
Tống Nguyệt Minh cũng ăn một bữa, đúng là hương vị rất ngọt ngào, ít khi bụng được ăn dầu, thế nên gặp món ngon nào cũng sẽ thấy thèm.
Đợi đến khi ngô được thu hoạch từ dưới ruộng xong chất đống ở sân trống trong thôn, vì đề phòng có người trộm của công để ăn, nên ngày đêm đều xếp người trông coi, theo ý Tống Nguyệt Minh thì việc nhẹ nhàng nhất là - lột ngô!
Chỉ là lúc lột vỏ ngô thì để lại ba bốn lá không lột hết, mọi người sẽ cột chúng thành một xâu rồi treo lên cột phơi, sau đó mới mài thành bột ngô, hạt ngô khô.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT