Còn không phải sao? Nội dung trong bài từ chứng minh hắn vốn không biết tâm tư của Thẩm Lệnh Trăn với mình. Như vậy nếu như hiện tai hai người viên phòng rồi, há chẳng phải đủ cách xa 1 vạn 800 dặm với cái câu “Biết đến khi nào trời hiểu, cõi lòng Ân Ân.”
Cái logic này lại khiến cho Hoắc Lưu Hành nhất thời không có cách nào phản bác, hơn nữa còn cảm thấy bị choáng.
Nhìn thấy tâm tình hắn rõ ràng rung động, người lại cứng đờ ngồi ở một chỗ bất động, Thẩm Lệnh Trăn đoán được băn khoăn của hắn: “Lang quân yên tâm, chiều hôm nay ta đã đặc biệt hỏi La tiên y rồi, ông nói thuốc mà ta điều dưỡng chứng hàn trong cơ thể có mâu thuẫn với việc sinh nở, với tình hình thân thể hiện tại của ta, nếu như muốn mang thai cũng không mang thai được, ít nhất phải đợi nửa năm sau khi ngừng thuốc…” 
Lệnh ân xá này dường như đã phá vỡ phòng tuyến cuối cùng của Hoắc Lưu Hành.
Cổ họng khô khốc như lửa đốt, mùi hương xông kỳ quái đốt trong lò hương lượn lờ bay vào trong mũi hắn, cùng với cảnh tượng ở trước mắt khiến hắn có chút tê rần, gân xanh trên trán nhảy dựng lên.
Hắn chỉ vào cái lò hương, ánh mắt nghi vấn.
“Kiêm Gia tìm đến đó, nói rằng… nói cái này có thể thêm can đảm.” Thẩm Lệnh Trăn nhỏ giọng lẩm bẩm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play