Hoắc Lưu Hành suy nghĩ đi suy nghĩ lại mãi rồi mới đưa ra quyết định này.
Đường từ Biện Kinh đến Hà Tây xa vô cùng. Thẩm Lệnh Trăn không giống với Hoắc Thư Nghi, nàng không biết võ, thậm chí cái nhỏ nhất như kỹ thuật cưỡi ngựa cũng không biết gì, đi theo trong quân ngũ chắc chắn sẽ gặp nhiều rắc rối. Cho dù là nàng hay là quân đội đều như thế.
Nhưng thật sự hắn không có cách nào yên tâm để nàng ở Biện Kinh một mình. Cho nên cuối cùng hắn sắp xếp một cách ổn thoả, để Hoắc Thư Nghi mang đội hành quân gấp khởi hành trước, hắn dẫn đội bộ binh và kỵ binh chủ lực đuổi theo sau.
Sau khi xếp lại bộ binh, áp lực trên tốc độ hành quân cũng giảm bớt đi, hơn nữa ở đây còn là địa bàn Đại Tề, hắn có thể sắp xếp Thẩm Lệnh Trăn ngồi xe ngựa đi đường lớn để theo bảo đảm theo kịp theo đội quân của hắn đi đường núi.
Như thế, hắn vẫn ở trong quân ngũ cũng có thể tùy lúc nắm bắt hướng đi của nàng, không đến mức ngoài tầm với của hắn.
Tất nhiên Thẩm Lệnh Trăn vô cùng đồng ý, chỉ là nàng khó tránh khỏi có chút lo lắng: “Như thế có khiến Lang quân phân tâm không?”
Hoắc Lưu Hành cọ mũi nàng: “Với nàng, vô cùng cần chút phân tâm này.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT