Thẩm Lệnh ngủ một mạch đến đêm, cho đến khi nghe Kiêm Gia đến báo rằng Mạnh lang quân âm thầm đến phủ nàng mới tỉnh lại.
Hoắc Lưu Hành vẫn chưa hết sốt hoàn toàn. Hắn ngủ quá sâu, như thế cũng không có động tĩnh nào. Thẩm Lệnh Trăn không nỡ gọi hắn dậy, bản thân xuống giường trước, ăn mặc đơn giản rồi bảo Mạnh Khứ Phi đi vào, nhỏ giọng nói: “Sao Mang lang quân lại đến đây? Hành tung có bị người khác phát hiện không?”
Thời khắc quan trọng, bọn họ thật sự phải hành động khiêm tốn.
Mạnh Khứ Phi vô cùng phối hợp nói giọng gió: “Nghe nói biểu ca sắp chết rồi, đệ đến nhìn hắn một cái. Đệ làm việc thì biểu tẩu cứ yên tâm, đi đường mòn, người theo dõi vẫn cho rằng ta đang ở Minh Triều quán nghe nhạc.”
Thẩm Lệnh Trăn cũng không so đo cách dùng từ xui xẻo chết tiệt của hắn, nhanh chóng đóng cửa phòng ở đằng sau hắn: “Lang quân vẫn đang ngủ, ngươi vào trước đi.”
Mạnh Khứ Phi đi vào trong theo nàng, bước qua tấm bình phòng, xốc một góc chăn trên người Hoắc Lưu Hành lên, nhìn tình trạng vết thương nghiêm trọng của hắn, lắc đầu “hừ hừ”: “Còn chưa có con đã biến cái eo già này thành không được rồi.”
Trùng hợp, Hoắc Lưu Hành tỉnh dậy đúng lúc, mở mắt ra nhìn thấy khuôn mặt vui khi thấy người khác gặp hoạ đang nhìn hắn, phản kích tương đối nhanh: “Còn tốt hơn cái eo không có chỗ sử dụng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT