Hoắc Lưu Hành cũng không phải là cố ý lấy lòng nàng.
Vừa nãy ở trong điện Thuỳ Củng gặp mặt nhìn lướt qua, nàng váy áo thướt tha, mái tóc đen nhánh được búi một nửa, uyển chuyển bước lên bậc thang trong cung, nếu như trước đó không biết ai được triệu kiến vào cung, lần đầu tiên nhìn sợ rằng thật sự không nhận ra.
Một năm không gặp, Thẩm Lệnh Trăn thật sự thay đổi khá nhiều, vốn như một nụ hoa vẫn đang chờ nở, hiện giờ dáng vẻ đã lớn vổng lên, người cũng cao lên mấy phân, duyên dáng yêu kiều biến thành một cô nương trưởng thành, hai má phúng phính trước kia đã không còn chút thịt nào, làm cho các đường nét trên khuôn mặt trở nên rực rỡ hơn.  bộ hơn nhé.
Cái gọi là “Không thoa phấn mà nhan sắc vẫn kiều diễm,” (1) đại khái là như thế.
Vừa nãy ở trong điện Thuỳ Củng, tâm trí hoàn toàn chú ý đến ngôn từ sắc bén, Hoắc Lưu Hành không nhìn nàng kỹ, hiện giờ đến gần rồi, cúi đầu nhìn, ý cười nơi đáy mắt hắn thật sự không giấu được.
Nhưng Thẩm Lệnh Trăn vẫn còn không rõ dáng vẻ bình tĩnh hoà của cha nương cho nên hắn càng đến gần, ngược lại càng khiến nàng sợ sệt.
Nàng không tự nhiên nhìn cha nương ở phía xa, da đầu căng cứng nói: “Ta mang Lang quân đến viện của ta.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play