Câu nói tiếng như trống đánh này gõ cho Thẩm Lệnh Trăn choáng váng một lúc.
Hoắc Lưu Hành vào kinh rồi, thông tin này, vừa đúng với tin mừng truyền đến nghe nói Hà Tây truyền đến, sự lo lắng thấp thỏm lờ mờ hiện lên trong tim nàng
“” Giống như lời bài thơ mười một năm trước do văn nhân Biện Kinh tương truyền ca tụng, trừ Hoắc Lưu Hành ra ai còn có thể có bản lĩnh phi thường, có thể thắng lợi dễ dàng lấy lại được Hà Tây?  bộ hơn nhé.
Nếu Hoắc Lưu Hành thuận lợi lấy lại được Hà Tây, từ một năm trước Thánh thượng sớm đã có ý định lôi kéo Hoắc Gia, trọng dụng lại Hoắc gia, sao lại có thể không triệu hắn vào trong kinh thành cơ chứ?
Thẩm Lệnh Trăn nhìn Mạnh Khứ Phi,  ánh mắt của nàng dường như nhìn xuyên thấu gương mặt hắn, nhìn về nơi xa xăm mơ hồ nào đó.
Nhìn thấy nàng thất thần trên đường, Kiêm Gia và Bạch Lộ nhỏ giọng nhắc nàng tình hình trước mắt.
Lúc này nàng mới chú ý đến cảnh tượng hỗn loạn không chịu được xung quanh, mắt thấy vài sạp bán của mấy người bán hàng bị lật đổ, sai hai người đi đền tiền, quan sát xem có người nào bị thương không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play